Howie Huang Huỳnh Văn Hào
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Howie Huang Huỳnh Văn Hào

Forum là nơi tập hợp các thông tin, hình ảnh, clip, bài viết cập nhật về diễn viên Đài Loan Huỳnh Văn Hào (Howie Huang).Thân ái đón chào tất cả các bạn cùng sở thích.
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tiếng Trung qua ẩm thực
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri Dec 25, 2015 10:36 pm by Admin

» [2015] Phi đao hựu kiến phi đao | Huỳnh Văn Hào, Lưu Khải Uy, Dương Dung
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeTue Nov 24, 2015 3:34 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Triệu Khuông Dẫn
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 1:23 pm by Admin

» Huỳnh Văn Hào-Trình Thiết Y
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeMon Nov 16, 2015 9:20 am by Admin

» [1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeTue Sep 01, 2015 3:40 pm by Admin

» Hình tặng sinh nhật Hào ca
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeTue Jul 21, 2015 3:30 pm by Admin

» Phim chiếu trong tháng
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri Jul 10, 2015 10:26 pm by Admin

» [Tùy bút] Hacynuhiep
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:28 pm by Admin

» Weibo 2015
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri Jun 05, 2015 6:16 pm by Admin

» [2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 15, 2015 10:34 pm by Admin

Most Viewed Topics
[1996-1998]Bảo tiêu (I,II.II) | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Lưu Ngọc Đình
[2005]Giang sơn mỹ nhân tình | Huỳnh Văn Hào, Lưu Đào, Ngô Kỳ Long
[1996] Thiên sư Chung Quỳ| Kim Siêu Quần, Phạm Hồng Hiên, Huỳnh Văn Hào
[1997]Mã Vĩnh Trinh | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Du Tiểu Phàm, Phạm Băng Băng
[2011]Hạ gia tam thiên kim |Trương Mông, Trần Sở Hà, Đường Yên, Huỳnh Văn Hào
Hào môn hội ngộ
[1998]Đa tình đao | Huỳnh Văn Hào, Hà Mỹ Điền, Cung Từ Ân, Lâm Vĩ
[1988]Võ lâm ngũ bá | Huỳnh Văn Hào, Trần Ngọc Liên
[2008]Nan vi nữ nhi hồng | Hà Gia Kính, Huỳnh Văn Hào, Phan Nghi Quân, Lương Hựu Lâm
[2007]Hào môn bản sắc | Huỳnh Trọng Côn, Huỳnh Văn Hào, Ông Gia Minh

 

 Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010

Go down 
2 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:33 pm

Bài của Vinhbietmuadong

Chào ngươi!

Nhận được lá thư này, hẳn ngươi ngạc nhiên lắm. Nhưng yên tâm, cảm giác đó sẽ không tồn tại lâu đâu, vì người có thể đọc được lá thư của Thần Chết chỉ có thể là người đã chết rồi... Ta tin, sau sự ngạc nhiên sẽ là cảm giác nhẹ nhõm. Ít ra còn một ai đó thông cảm cho ngươi...Dù là trong khoảnh khắc.

Người ta nhìn Thần Chết ta bằng cặp mắt sợ hãi.

Ta đến đâu, sau lưng chắc chắn có kẻ vĩnh biệt cuộc đời.

Ngươi cũng vậy. Theo sau ta...Bỏ lại sau lưng bao tham vọng, bao hành động khó thể thứ tha...Chúng ta không bàn tới chuyện ngươi đã độc ác và sai lầm thế nào nhé, vì khi xuống địa ngục rồi sẽ có những kẻ khác làm nhiệm vụ trừng phạt ngươi bởi những việc đã làm. Ta viết nên những dòng thư này để bày tỏ lòng ngưỡng mộ ngươi, ngưỡng mộ một hành động loài người lên án là ương hèn là cướp đoạt tiết trinh của một cô gái ngay trong ngày cưới. Ngưỡng mộ vì ngươi hơn hẳn một đám mang tình đơn phương đầy rẫy trên thế gian này. Ngươi đã dám chạm vào người mình yêu. Ngươi dám chiếm đoạt, dám làm cho cô ấy dù oán hận, dù đau đớn cũng phải nhớ tới mình... Giỏi! Ngươi yêu điên cuồng, tìm mọi cách để đạt mục đích. Người phụ nữ ấy đã hận ngươi rất nhiều. Nhưng không bao giờ có thể quên ngươi... Ngươi sống mãi trong lòng cô ta...Đến chết!

Ngươi cười vang trong thoả mãn khi đứng trên đỉnh cao cái thứ ngươi gọi là danh vọng.

Ngươi có trong tay mọi thứ...Nhưng ngươi mãi mãi chưa có cái gì đúng nghĩa của mình.

Ngươi thất bại!

Ta ngưỡng mộ ngươi vì ngươi dám nghĩ, dám làm nhưng ta cũng thương hại ngươi bởi thành quả cuối đời trống rỗng. Gã Nhan Vũ Dương kia tưởng như bất hạnh nhưng thực chất lại là người hạnh phúc. Hắn sống, người ta ngưỡng mộ, yêu thương hắn. Hắn chết, người ta nhớ tới hắn, day dứt, xót xa...Còn ngươi, kẻ dám sống vì lòng mình nhưng lại không đi tới nỗi tận cùng của trái tim cuối cùng sẽ chết gục trong lặng lẽ. Không ai thương xót, chẳng kẻ đưa tang!
Báo Nội Dung Xấu . vinhbietmuadong - 14-06-2010, 10:48 PM
Tội nghiệp ngươi!

Chào ngươi!

Chúc ngươi có một cuộc sống đúng nghĩa là người hơn nếu mai tiếp tục đầu thai trên trần thế!
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:37 pm

Bài của Hacynuhiep:

Trần Hạo Uy – Anh đẹp ngay cả khi anh…xấu

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 ZL0.12381951_28404_1
Credit by Hacynuhiep

Hỏi tôi thích nhân vật nào của Hào ca nhất, thì tôi khó chọn hơn các bạn nhiều lắm, bởi vì tôi đã xem được quá nhiều vai của anh, mà coi vai nào thì trúng độc vai đó, tôi có thể nói tràng giang đại hải về đủ thứ vai, nhưng tôi quyết định rồi, tôi chọn Trần Hạo Uy của Mộng tỉnh Ly Giang.

Như cái tên phim, các nhân vật trong phim đã tỉnh dần giấc mộng phù du, lãng mạn, nông nỗi của mình bên dòng Ly Giang có non xanh nước biếc hùng vĩ để chấp nhận thực tại đượm mùi đắng cay chua chát, nhưng chỉ riêng Trần Hạo Uy, anh từ một con người tỉnh táo, thực tế một cách tàn nhẫn dần bước vào trong mộng và ở lại mãi trong giấc mộng hoang đường.

Con đường Trần Hạo Uy chiếm được trái tim tôi không suông sẻ dễ dàng, nó cũng trúc trắc như ghềnh cao vực thẳm anh đã trải qua để gạn bỏ những tham vọng vẩn đục trong tâm hồn anh.

Ban đầu thấy bìa dĩa phim có tên tình yêu của mình, hí hửng mua về.
Mở ra coi…sốc toàn tập!

Hỡi ơi, anh Cung Phi Vân, anh Thiết Y bầu bĩnh, đẹp trai ngời ngời ngày nào, sao trong phim này vừa ốm, vừa già, vừa xấu đến thế! Tạo hình thì hớt tóc đầu đinh thấy ghét, mặt mày, tướng tá thì xấc xược, gian xảo, mới xuất hiện đã mất cảm tình rồi. Anh đến công viên nghệ thuật Ngu Tự mang đầy dã tâm là cấu kết với cô cháu gái của ông chủ tịch toan nuốt trọn sự nghiệp đồ sộ mà ông khổ công gầy dựng bao năm.

Anh còn đóng toàn cảnh nóng đầy cảm xúc nhục dục khiến các bạn vị thành niên la lối kêu rằng đầu độc thiếu niên nhi đồng, còn cỡ… vị thành tinh như Hacy đây thì có thể nói anh diễn rất thực, rất thô mộc về một mối quan hệ đầy dục vọng mà không có tình cảm.

Coi phim còn tức tối vì thấy thoạt đầu Hạo Uy có vẻ ít đất diễn hơn giáo sư lão thành Thẩm Mộ Quang, thậm chí còn có vẻ kém cạnh hơn cậu em kết nghĩa là điêu khắc gia lắm tài nhiều tật Trọng Văn.

Nhưng càng xem càng nhận ra một điều, trong Mộng tỉnh Ly Giang, không thể chọn cho Hào ca một vai nào xứng hợp hơn Trần Hạo Uy. Hạo Uy là điểm sáng độc đáo của phim, dù anh ít xuất hiện hơn những vai khác, nhưng khi anh xuất hiện thì hầu như tất cả các nhân vật còn lại chỉ làm nền cho anh. Họ trách cứ anh là để anh có dịp nhếch một nụ cười nửa miệng khinh bạc có một không hai, họ hững hờ với tình anh là để ánh mắt thăm thẳm của anh chất chứa ngàn lời muốn nói. Họ chọc giận anh thì chỉ càng làm nổi bật phong thái bất cần đời mà sắc sảo của anh. Càng xem tôi càng quên ấn tượng tạo hình xấu lúc thoáng nhìn, càng xem tôi càng thấy Hạo Uy đẹp, đẹp từng cái nhếch mày liếc mắt, anh đẹp ngay cả khi anh xấu, thậm chí tôi còn thấy rằng nếu khi đóng phim này mà anh đẹp trai chải chuốt cỡ như Tôn Tế Sinh, Tần Phẩm Nam thì cái vai Hạo Uy sẽ…hỏng.

Vì sao càng xem càng thấy Hạo Uy đẹp?

Anh đẹp vì có một tâm hồn sâu sắc, cao thượng không phải được chép lại vô hồn từ những trang sách mà qua thực tế cuộc đời. Anh đối xử trọn vẹn tình nghĩa với bạn bè, sẵn sàng cưu mang những người bạn gặp khốn khó. Anh trân trọng tình cảm của cô tài xế âm thầm yêu anh cho dù anh không thể đáp lại.

Anh đẹp vì anh đã dám vứt bỏ rất dứt khoát cái tham vọng xấu xa, đê tiện khi mới đến Ngu Tự một khi anh nhận ra trên đời này còn có lòng tốt, sự lương thiện và tình yêu chân thành. Lâm Lung, cô gái đồng mưu với anh lúc đầu tượng trưng cho sự xấu xa thấp hèn ấy cho nên khi bừng tỉnh, anh xua đuổi, ghê sợ cô như một thứ ôn dịch, anh đập tan mọi âm mưu của cô một cách thẳng thừng tàn nhẫn khiến cô ngỡ ngàng choáng váng. Vũ Nhu là cơn gió mát của lòng tốt, sự lương thiện, cho dù cô không yêu anh nhưng anh nguyện suốt đời làm điểm tựa cho cô, cùng cô đi qua mọi bất trắc của cuộc đời.

Anh có vẻ đẹp của một hiệp khách tân thời, và đây là lần thứ ba Hào ca đóng vai …độc thủ đại hiệp. Khác với 2 anh Cung Phi Vân, Nhạc Hoài Tiên mất hẳn cánh tay, cánh tay của Hạo Uy còn đó nhưng chỉ là vật trang sức sau một tai nạn, khi anh cương quyết từ chối mối tình thực dụng của Lâm Lung. Khác với các đại hiệp sử dụng vũ khí là gươm đao, vũ khí của Hạo Uy là…máy vi tính gõ một tay, là những lập luận sắc bén quật ngã mọi âm mưu thâm hiểm của đối thủ.

Tôi không thể yêu cô vì cô luôn buộc tôi đem những gì xấu xa nhất để đối phó với cô
Tôi yêu Vũ Nhu vì cô ấy luôn khiến tôi đem điều tốt đẹp nhất đối với cô ấy. Nhìn vào mắt cô ấy tôi thấy thích mình hơn.


Quan niệm về tình yêu như thế nên Hạo Uy không cần chiếm hữu dù anh đau đớn tột cùng khi Vũ Nhu lầm trao gởi cuộc đời cho anh chàng Trọng Văn chỉ coi trọng danh lợi và không hề yêu cô. Biết Vũ Nhu và Trọng Văn kết hôn, anh uống rượu say khướt nhưng sẵn sàng làm hoạt náo viên trong tiệc cưới của họ. Vũ Nhu bị Trọng Văn xử tệ, cô chạy tới phòng Hạo Uy ngả vào vai anh khóc nức nở, nếu là một người khác thì đã lợi dung cơ hội này, nhưng Hạo Uy dù rất xúc động vẫn bình tĩnh kể chuyện vui cho Vũ Nhu nguôi ngoai và cố tìm cách hàn gắn tình cảm vợ chồng cô.

Bây giờ anh chỉ cần một nụ cười thân tình và một cái ôm thật lòng
Anh cần nụ cười của em, còn cái ôm thì…à không, anh chỉ thử xem có thể ôm được người ta với một tay không?


Anh tuyệt đẹp khi giấu che tình cảm của mình để Vũ Nhu không khó xử, nhưng nụ cười sung sướng ngượng ngùng của anh (vẫn là nửa miệng!) khi được Vũ Nhu tới thăm thì không thể che giấu được ai. Khi Vũ Nhu nói đã hiểu tình cảm của anh, anh khăng khăng bôi xấu mình “anh không yêu em, anh chỉ lợi dụng em để có việc làm”, nhưng dù anh nói thế nào, thậm chí thú thật những tội lỗi tày trời nhất Vũ Nhu vẫn cứ tin anh, không giận anh (mà vẫn không yêu anh!) điều đó càng nung nấu tình yêu và sự hy sinh của anh.

Anh yêu em không cần em đáp lại. Tình yêu của anh là để mang lại nụ cười cho em.

Anh đẹp lạ lùng khi sẵn sàng hy sinh quyền lợi, danh dự của mình để chống đỡ cho Vũ Nhu. Anh cam lòng bị đuổi việc, bị cách chức để vạch trần âm mưu của Lâm Lung, giúp Vũ Nhu giữ vững cơ nghiệp. Anh đẹp trong khi thốt ra lời xé lòng với Lâm Lung: “Nếu cô đồng ý thì chúng ta kết hôn”, câu nói ấy khiến Lâm Lung đau đớn hơn bất cử lời mạt sát nào: “Tình yêu trở nên vĩ đại từ lúc nào vậy? Anh yêu Vũ Nhu đến mức sẵn sàng kết hôn với tôi để tôi không hại cô ấy nữa sao?”

Cánh tay còn lành lặn của anh là để chống đỡ mọi khó khăn cho em
Còn cánh tay kia tuy không hoàn mỹ nhưng cũng đủ để em tựa vào và dìu em đi suốt cuộc đời này


Anh đẹp tuyệt vời vì anh là người tỉnh mộng sớm nhất và dám dấn thân vào môt giấc mộng huyền ảo hơn trong đó có mối tình tuyệt vọng, có sự quên mình, sự trầm lắng suy tư khi ngắm nhìn các tác phẩm nghệ thuật thanh cao, anh sẽ không bao giờ ra khỏi giấc mộng ấy vì đó là ý nghĩa cuộc đời anh.

Anh đẹp não lòng trong nụ cười sau cuối trong vòng tay Vũ Nhu, tự nhận mình là kẻ si cuồng, kết thúc chuyện tình buồn trong nước mắt của người con gái kiếp này chưa kịp nói yêu anh.

Giáo sư Thẩm nói về vẻ đẹp của anh: “Tuy Hạo Uy không phải là một nhà nghệ thuật, nhưng anh đã để lại cho đời lòng bao dung, đó là tượng đài đẹp nhất mà mọi nghệ thuật gia đều khát khao vươn tới.”

Anh thật đẹp vì đã lật nhào hết mọi quan niệm của tôi về vẻ đẹp nam giới, rằng cái đẹp đến từ nội tâm có thể phủ ánh hào quang kỳ diệu lên một gương mặt đã qua thời thanh xuân, rằng nếp nhăn, vẻ ngoài hốc hác có thể là trang sức tuyệt vời cho một người đàn ông sống bằng tất cả tình yêu, tất cả tâm hồn. Tôi yêu Hạo Uy bởi vì từ Hạo Uy tôi có niềm tin rằng dù mai sau Hào ca có da nhăn tóc bạc, chống gậy lụ khụ tôi cũng vẫn thấy anh ấy đẹp. Cái đẹp thật sự đến từ nội lực diễn xuất.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:40 pm

Bài của Vinhbietmuadong:

Xin lỗi!

Sau bao chuyện đã xảy ra, thật buồn cười nếu tôi nói với anh mấy lời này nhỉ?

Muộn rồi đúng không?

Nhưng muộn còn hơn không!

Chúng ta đều là những linh hồn. Chút nữa thôi, hai ta sẽ bước lên cầu bà Mạnh, uống chén canh lãng quên ký ức để làm lại một kiếp người mới. Ân oán chỉ còn là con số 0 tròn trĩnh. Mà một người tốt như anh chắc cũng không để bụng oán giận một kẻ xấu xa độc ác, mất hết liêm sỉ như tôi...Cõi lòng anh trong sáng, không vết gợn, chẳng bù cho tôi đen tối, mờ mịt, lúc nào cũng chỉ có " hận" và" tham".

Anh Vũ Dương!

Mình từng là đôi bạn thân. Cùng xuất thân cơ hàn, cùng làm việc trong nhà họ Đinh. Chúng ta cũng từng đau khổ vì một người đàn bà.Dĩ Bạch đấy. Nàng là vợ anh, nhưng bị tôi phá trinh trong ngày cưới. Tôi làm vì yêu, vì hận, vì ích kỷ. Tôi đã nghĩ tới gương mặt anh khi biết được sụ thật đau lòng. Tôi không hạnh phúc thì anh cũng không thể viên mãntrong nụ cười vui. Đinh Gia từng làm tôi xót xa tủi hận một ngày nào đó sẽ là của tôi...Anh!...Một lúc nào đó cũng phải đứng dưới chân tôi, căm hận nhìn tôi cướp đi tất cả những gì mình đang có...Tôi sẽ hả hê ban cho anh cái nhìn đắc thắng. Nhan Vũ Dương, cuối cùng anh đã thua tôi...

Nhưng hai chúng ta ai mới là người thua cuộc?

Anh vẫn là anh- lương thiện và trong sáng!

Tôi vẫn là tôi của xấu xa, của đen tối, của những thủ đoạn đáng khinh!

Anh tưởng không còn gì, nhưng lại nắm trong tay tất cả những gì tôi thèm khát!

Anh chết trong nước mắt của những người còn sống!

Tôi nhắm mắt lìa đời trong những tia nhìn còn chưa nguôi nỗi oán hận.

Con tôi! Trung Tín! Trong giờ phút cuối đã gọi tôi một tiếng Cha...

Nhưng mãi trong lòng nó, chỉ có một người Cha duy nhất!

Đó là anh!

Sao trên đời lại có một kẻ ngu ngốc thế nhỉ?

Nuôi con người khác, yêu thương nó như giọt máu ruột thịt của mình.

Im lặng chịu đựng người vợ thất thân cùng người khác, bao năm dài từ chối, trốn tránh mình.

Anh ngốc lắm, Vũ Dương à!

Ngốc lắm!

Nhưng kẻ ngốc trọn đời được nhớ hơn người thông minh mà bước sai đường.

Gặp lại nhau trong giây phút cuối cùng này!

Tạ lỗi!

Tôi biết anh đã tha thứ lâu rồi!

Chỉ mưu cầu một chút nhẹ nhõm trước khi không còn là người của kiếp đời này nữa.

Cám ơn anh!

Mong chúng ta không còn phải tha thứ trong cuộc đời sau...

Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:42 pm

Bài của Hacybuhiep:

Sao anh không nói?

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Scape15
Credit by hacynuhiep

Gửi Hoài Ân, huynh đệ của tôi

Thật ra tôi không đủ thời gian viết lá thư này cho anh, sau khi bị anh đâm mấy nhát chí mạng, tôi chỉ còn đủ thời gian bái đường với Hướng Dương Hồng thôi. Những lời này tôi viết lên trời xanh mây trắng rồi nhờ bạn Hacynuhiep chép lại post vô Gameshow group của anh, hy vọng anh đọc được.

Sao anh không nói thật với tôi vậy Hoài Ân?

Khi quỳ xuống khẩn cầu tôi nhường cho anh cơ hội bước vào Đinh gia, sao anh không nói thẳng là anh rất yêu Dĩ Bạch? Sao anh chỉ nói anh coi đây là gia đình của anh, anh sợ bị đuổi, anh sợ cô đơn? Nếu biết anh có tình yêu sâu nặng, tôi đâu nỡ chấp nhận cuộc hôn nhân oan trái này?

Khi Đinh phu nhân tuyên bố kết quả, sao anh không nói với tôi, có thể chúng ta còn cứu vãn được mà. Anh vội vàng oán hận tôi, nghĩ tôi toa rập với phu nhân để lừa gạt anh. Oan cho tôi lắm, huynh đệ à.

Anh là người chiếm phòng tân hôn trước tiên, sao anh không đường đường chính chính tuyên bố với tôi rằng anh mới là tân lang, có lẽ tôi sẽ đau lòng nhưng không ngơ ngác khi bị cô dâu đuổi ra khỏi phòng tân hôn và làm kiếp chồng hờ suốt hai mươi năm.

Sao anh không bộc lộ con người thật của anh với tôi vậy Hoài Ân?

Giá mà anh có đôi lần hé lộ là anh căm ghét tôi, anh không phục tôi để tôi tìm hiểu đầu đuôi gốc ngọn. Giá anh nói thẳng là anh mới xứng đáng làm Tổng giám đốc công ty Đinh Thị hẳn tôi rất vui mừng trút cái gánh nặng này cho anh rồi chạy đi tìm tự do, tìm tình yêu của tôi, có phải tốt hơn không? Đường lối ám muội hại người của mẹ vợ tôi thật tâm đầu ý hợp với anh chứ đâu có hợp với tôi. Đằng này, anh lẳng lặng phục tùng tôi, mà cũng lẳng lặng nghe theo sự sắp xếp của mẹ vợ tôi làm toàn chuyện thương thiên hại lý, mắc công tôi giải quyết hậu quả. Anh đâu phải không hiểu tôi, anh quá hiểu là đằng khác, những điều anh nói với tôi đều hợp lý cả, vậy sao không nói tim đen của anh, hại hai ta mất nhiều thời gian quá, huynh đệ của tôi ơi.

Sao anh không thử dùng một cách khác để làm Dĩ Bạch rung động vậy Hoài Ân? Cả đời anh chỉ hù dọa cô ấy mà không cho cô ấy biết sự dịu dàng, chăm sóc, yêu thương? Thật ra anh quan tâm đến cô ấy rất nhiều mà, cái đêm Vạn Nhân Kiệt đến gào thét đòi tôi phải gặp Dương Hồng, anh chỉ quan tâm đến một điều là Dĩ Bạch có thể mất ngủ, Dĩ Bạch còn đang dưỡng bệnh. Giá mà Dĩ Bạch biết được sự quan tâm thầm lặng của anh.

Sao anh không để tôi bình an ra đi vậy Hoài Ân? Tôi đã trả lại cho họ Đinh tất cả, danh vọng, tiền tài để kết hôn với Dương Hồng. Anh có toàn quyền định đoạt Đinh gia, anh đã chiếm lấy tài sản họ Đinh, đã trả thù được người đàn bà uy quyền ác độc là Đinh lão phu nhân, tại sao anh điên dại hành hung, bắt cóc người ta, anh còn muốn gì nữa chứ? Có phải vì điều anh thật sự muốn, anh vẫn không đạt được, đó là tình yêu của Dĩ Bạch?

Sao anh phải giết tôi để tự giết cuộc đời mình vậy Hoài Ân? Sao anh hận tôi đến thế? Đáng lẽ chúng ta cứ nói hết với nhau như hai người đàn ông để chọn một con đường tươi sáng hơn, không nhuốm máu hận thù.

Tôi trách anh không nói, nhưng tôi đã nói được, làm được điều gì đâu.
Anh giết tôi, dưới mắt thế gian này, anh sai, anh phải đền tội.
Tôi ra đi, mọi người khóc tôi, thương tiếc tôi.
Nhưng có lẽ chỉ mình tôi nhận ra thiếu sót của mình.

Đáng lẽ tôi phải biết, khi anh quỳ van xin tôi, thì anh phải rất cần, rất hy vọng, rất thiết tha với địa vị con rể họ Đinh để tôi không ngoan ngoãn chấp nhận sự an bài của lão phu nhân.
Đáng lẽ tôi phải thấy ánh mắt đau đớn, u uất của anh khi bị từ chối, khi đứng lặng trong góc tối ngay đêm hôn lễ.
Đáng lẽ tôi phải suy luận một cách hợp lý, rằng trong nhà chỉ có hai tên đàn ông, nếu cái thai của Dĩ Bạch không phải là của tôi thì là của anh chớ còn ai vô đó?
Đáng lẽ tôi phải ngạc nhiên vì anh cô đơn lẻ bóng suốt hai mươi năm, không lấy vợ sanh con, thì phải vì một uẩn khúc gì chứ không thể chỉ vì làm nô tài cho họ Đinh mà hy sinh đời mình.
Đáng lẽ tôi phải tìm hiểu tại sao Dĩ Bạch muốn xua đuổi anh, có nhiều thái độ kỳ lạ mà thật ra đều liên quan đến anh.
Đáng lẽ tôi phải kinh sợ sự nhẫn nhục của anh, khi bị tôi đánh đến chảy máu mũi mà vẫn lặng thinh không đánh trả lại. Không có người đàn ông nào có thể chịu nhục đến mức ấy nếu không nung nấu hoài bão hoặc âm mưu kinh thiên động địa.

Đáng lẽ …
Đáng lẽ…
Đáng lẽ năm xưa chú rể nên là anh chứ không phải là tôi.
Có thể Dĩ Bạch yêu thích tôi hơn anh, nhưng tôi không đủ yêu cô ấy để kiên nhẫn tìm hiểu tại sao cô ấy có cách cư xử lạ lùng, tôi chỉ đi tìm khoảng trời riêng của tôi mà không biết cô ấy đau khổ dường nào.
Nếu Dĩ Bạch thuộc về anh, cô ấy sẽ có được một tình yêu kiên trì khác thường, anh sẵn sàng yêu cô ấy dù bị khinh ghét, sẵn sàng chịu đựng kiếp nô tài vì cô ấy, và cho đến phút chót, tình yêu của anh không hề thay đổi.

Lúc Dĩ Bạch thốt lên với anh: “Nó là con anh!” đầu óc tôi lóe sáng, tôi đã hiểu tất cả. Tôi không oán hận anh đâu, Hoài Ân, mà tôi còn cố tìm cách bù đắp lại sự thiếu sót của tôi đối với anh hai mươi năm qua.

Con hãy gọi anh ấy một tiếng cha, vì chắc anh ấy rất đau khổ…

Tôi tin khi hận thù cố chấp đã qua, anh sẽ rất đau khổ. Ngồi trong song sắt nhà tù, chắc anh rất cô đơn. Tiếc rằng tôi không thấy được lúc anh gặp Dĩ Bạch và con trai mình, nhưng tôi biết họ sẽ làm theo lời tôi, họ sẽ giúp anh ra đi thanh thản. Đó là tất cả những gì tôi có thể tặng cho anh, huynh đệ của tôi.

Tôi đi trước đây, Hoài Ân
Có thể trong một thế giới khác vắng bóng hận thù chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Tôi sẽ trách: Sao anh không nói…
Anh sẽ hỏi: Sao anh không biết…
Khán giả thì nói: nếu nói hết, biết hết thì…còn gì là 30 tập phim Nan vi Nữ nhi hồng!
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:44 pm

Bài của Hoacotu_1122

Sầm Cửu ta luôn tự hỏi rốt cuộc ngươi là 1 người như thế nào?vì sao ta là vua 1 nước,còn ngươi chỉ là 1 thổ phỉ nhưng nàng chọn ngươi chứ không chọn ta.Dù vẫn biết nàng không yêu ngươi nhưng vẫn đi theo ngươi bỏ mặc ta trong hoàng cung lạnh lẽo với hàng trăm cung phi nhưng với những tính toán riêng.Thật lòng mà nói,ta không phục ngươi vì ta là vua mà trong mắt nàng ta không bằng được ngươi nàng chọn ngươi có phải vì nàng không tin ta có thể bảo vệ được cho nàng không?bất cứ việc gì ta cũng hơn ngươi:địa vị,võ công.. nhưng sao ta không thể có được nàng 1 cách trọn vẹn?bên cạnh ta mà nàng luôn nghĩ đến ngươi nàng từng nói với ta:"Sầm Cửu ở trong lòng".Ta hiểu rằng nàng vẫn không thể quên được ngươi.

Ngươi biết không đôi lúc ta rất ngưỡng mộ ngươi,ngươi được tự do tự tại làm bất kì điều gì mình muốn còn ta làm vua nhưng luôn bị những luật lệ trong cung gò bó không thể làm theo ý mình.Cả người con gái ta yêu ta cũng không thể giữ được bên mình.Chúng ta đã so tài với nhau và ta đã thắng nhưng vậy thì đã sao phút cuối cùng ta vẫn không giữ được nàng cho mình nhưng ta chấp nhận và chúc phúc cho 2 người dù trong lòng ta rất đau.Tình yêu là vậy,nàng không thể lựa chòn cả 2 người mà chỉ được phép chọn 1 và nàng đã chọn ngươi:Sầm Cửu.Ta luôn tôn trọng quyết định của nàng và ta tin nàng đã chọn đúng.Ngươi là người duy nhất có thể đem lại hạnh phúc thật sự cho nàng.Số phận đã định nàng thuộc về ngươi ta cũng không thể trách ông trời,không trách ngươi càng không thể trách nàng,ta chỉ còn biết chúc phúc mà thôi.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:47 pm

Bài của Bigbig1028

Trần Mục Sinh - Tham vọng giàu sang

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 CS0.12496160_1_1

Chú Trần

Có cần lý do?

Tôi thích xem phim. Vì vậy xem cũng khá nhiều phim và nhiều thế loại…

Vậy mà phải nói thật một điều, tôi không biết cái tên Huỳnh Văn Hào. Lần đầu tôi thấy tên này là qua cuộc trò chuyện giữa anh Bầu và Hacy tỷ trong Group Nam Phong. Thế là, với một chút tò mò, tôi lang thang vào topic Huỳnh Văn Hào, đây cũng là điều lạ vì vốn tôi ít khi vào các box hay topic về diễn viên. Dạo một vòng topic thì tôi phát hiện ra diễn viên này quen và tôi đã xem không ít phim của anh. Nhưng đa số những bộ phim đó đã cũ, khá lâu. Có nhiều phim tôi còn không nhớ có anh đóng (Càn Long, Linh Sơn thần tiễn, Thần bộ), có phim thì chỉ nhớ nội dung mà không nhớ chi tiết (Đa tình đao, Mã Vĩnh Trinh, Đại hiệp hồ đồ, Đấu thủ cờ vây).

Để trả lời câu hỏi “thích vai diễn nào của anh nhất” thì đối với tôi vừa dễ lại vừa khó. Khó vì hầu hết phim của anh tôi xem đã khá lâu, tôi không còn nhớ đầy đủ và có lẽ vì tôi không phải là fan của anh nên ấn tượng của tôi về anh không rõ ràng lắm. Nhưng lại dễ cũng vì tôi không phải là fan của anh nên nhìn nhận sẽ khách quan hơn, không vì quá yêu thích anh mà đắn đo giữa các vai diễn…

Lục tìm trong trí nhớ và đọc các bài viết… Cuối cùng cái còn đọng lại trong tôi là hình ảnh Trần Mục Sinh, Trần lão gia, mà tôi xin phép được gọi là chú Trần. Không phải do đây là phim gần đây nhất tôi xem có Hào ca đóng mà vì cho đến giờ đây là nhân vật của Hào ca làm tôi nghẹn ngào. Và cũng chính vì phim này nên tôi mới tham gia vòng 1 gameshows…

Để ghét ai đó thì có vô vàn lý do nhưng thích một người thì khó nói lên lý do cụ thể. Đơn giản là ấn tượng, là cảm, là yêu thích… Vì vậy thật sự rất khó giải thích vì sao lại thích…thật khó!

Tôi có thể khóc khi xem một bộ phim, đọc một cuốn sách, xem một cuộc đời… Có lẽ tôi là người đa cảm, có lẽ vậy! Tuy nhiên thứ khiến tôi khóc lại lạ hơn so với mọi người. Tôi không khóc khi xem cảnh thương tâm, cảnh lâm ly, cảnh chia xa… Tôi hay khóc khi nhận ra giá trị nào đó của cuộc sống, và khóc khi nhìn thấy tình cảm chân thành. Đó đơn giản là một cái nắm tay nhẹ của người thân cho người đang nằm viện, đó có thể chỉ là một ánh nhìn chan chứa… Xem những cảnh đó tôi không thể cầm được lòng… Phim là giả, mọi thứ là diễn xuất, vì vậy chỉ có diễn xuất chân thật mới làm cho người ta cảm. Và chú Trần là như vậy, đó là chú, đơn giản vậy, tôi không có cảm giác là diễn viên đang diễn. Người đàn ông đó, người chồng đó, người cha đó…từ ánh mắt, nét mặt, dáng dấp… đơn giản là Trần Mục Sinh, chú Trần…

Tôi cũng không ngại khi nói rằng, tôi hay chú ý vẻ bề ngoài. Nhiều người chỉ gặp một lần là khiến tôi nhớ mãi. Chú Trần cũng thế, để lại cho tôi một ấn tượng khó phai mờ. Đó là mái tóc hoa râm mang lại cho tôi cảm giác thân quen. Đó là ánh nhìn nhẹ nhàng, trìu mến. Đó là đôi bờ vai vững chắc có thể dựa vào. Đó là giọng nói trầm, ấm ấp. Đó là nụ cười nhẹ nhàng. Đó là nỗi buồn phảng phất….

Từ đầu đến đoạn tôi đã xem (đoạn sau chưa xem) thì câu nói “nó là con anh” là làm tôi ấn tượng và cảm nhất. Chỉ vỏn vẹn như vậy thôi nhưng là tất cả những gì cần nói. Một câu nói thật và dối sẽ nhận biết bằng âm lượng, độ chân thật ở khuôn mặt… Câu nói đó là thật, nhìn vào khuôn mặt đó, nghe giọng khàn ấm, nhẹ đó, tôi biết đó là thật, là thật “nó là con anh”…

Hôm qua tôi xem một bộ phim về cha con “City of fathers” nói về hai người cha, một người có công sinh ra, một người có công nuôi dưỡng. Nhưng hai người chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của người cha. Chỉ đến khi đứa con sắp nguy kịch, cả hai mới không tiếc hy sinh cả bản thân vì đứa con đó. Để đổi lại đươc một tiếng gọi “ba ơi!”. Giá như hai người nhận ra được những giá trị to lớn mình có được thì sự việc đã không như thế, nhưng dù sao nhờ đó mà hai người đã tìm lại cuộc sống đích thực. Còn chú thì sao, chú yêu thương trọn vẹn, đong đầy. Vòng tay của chú luôn rộng mở để có thể xà vào, bờ vai chú luôn sẵn sàng để gục đầu, đôi tai chú luôn lắng nghe nếu muốn chia sẻ, nụ cười chú luôn thường trực trao ban cho người xung quanh, tình yêu chú luôn ở đó, mãi mãi, không bao giờ tắt… “con có thể dựa vào ta”. Phải! Cả hai đứa con của chú có thể dựa vào chú, dù khó khăn hay tuyệt vọng thì hãy tin luôn có chú đằng sau ủng hộ và giúp đỡ…

Mọi thứ trong đời rồi sẽ không còn, chỉ có yêu thương là mãi mãi… Có thể bạn sẽ không đồng ý với điều đó. Không sao! Mỗi người đều có ý kiến riêng cho mình mà. Riêng tôi, không dám nhận là người trọng tình nhưng sống thường hay nghiêng về chữ tình mà nói thì yêu thương luôn là thứ quan trọng nhất trong cuộc sống. Tôi luôn tin vào hai từ ấy…

Cám ơn chú Trần đã bước đến. Cám ơn Hào ca đã sống hết mình với vao diễn để tạo ra chú Trần, một chú Trần làm tôi cảm.

Tôi yêu vai diễn này của Hào ca, tôi yêu chú Trần. Yêu chính bản thân và con người của chú. Đơn giản là vậy mà không cần bất kỳ lý do nào.

Tôi tin và hy vọng bạn cũng tin. Trên thế giới luôn tồn tại hai chữ “yêu thương”…


Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 CS0.12496575_1_1
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 9:59 pm

Bài của Hacynuhiep:

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 12a

Credit by hacynuhiep

Bác sĩ Tôn, tôi đi đây. Trước mặt tôi là đêm sâu thăm thẳm, và có lẽ tôi không có diễm phúc thấy được mặt trời ngày mai. Mặt trời là của anh. Ngày mai là của anh.

Ngày mai là của anh. Ngày mai thuộc về những người có lòng nhân ái, có tri thức đủ sức đem lại ấm no, hạnh phúc cho dân lành trên khắp đất nước. Ngày mai sẽ không còn những thế lực đen tối, chuyên dùng nắm đấm, dao búa, súng đạn để mưu hại lẫn nhau. Không còn Tiết Trường Xuân, Bạch Lạc Lợi, Đoạn Thiên Long, không còn bóng ma của bọn xâm lược lảng vảng khắp thành phố Thượng Hải. Không còn cảnh chúng ta chạy trốn trong mê cung tường đá và từng người rơi rụng lại như chiếc lá khô đỏ máu.

Ngày mai là của anh. Còn nhớ ngày đầu tôi quen biết anh. Tôi bị đầu độc, tính mạng chìm dần vào bóng đêm, anh trong màu áo trắng thầy thuốc như một tia nắng giúp tôi hồi sinh, giúp tôi chiến thắng. Hình như ở đâu có anh, ở đó có tia nắng.

Tia nắng của sự tận tụy, vô tư thật đúng lời thề thiêng liêng của người thầy thuốc. Đối với anh, mọi bệnh nhân đều bình đẳng, cho dù đó là thiên kim tiểu thư hay anh phu xe kéo hèn mọn, ông trùm thế lực hay người dân lao động cơ hàn, để cứu họ, anh sẵn sàng đương đầu với mọi quyền uy, mọi sự đe dọa dù anh chỉ là một thư sinh trói gà không chặt.

Tia nắng tỏa ra từ lý tưởng kiên định của anh. Tôi là một anh nài ngựa, là một người phu xe bình thường chỉ mong có cuộc sống bình yên no ấm, nhưng dường như đó chỉ là một giấc mộng xa xỉ. Khi tiếp xúc với anh, anh cho tôi biết, bên ngoài khu Xập Bắc chật hẹp của tôi còn có quốc gia, dân tộc, nếu nước chưa an thì người dân không thể lạc nghiệp. Có thể tôi chưa hoàn toàn hiểu hết lời anh, nhưng tôi biết anh là người tốt, anh đứng về phía chính nghĩa, những lời khuyên của anh thật ôn hòa, hữu lý. Vậy là tình bạn của chúng ta đã bén rễ đâm chồi. Tình bạn hiếm hoi giữa một bác sĩ trí thức hào hoa và một võ sĩ bình dân ít học.

Tia nắng rực rỡ từ sự hy sinh của anh. Ngày anh bị Tiết Trường Xuân bắt cóc, bị dọa giết, anh sẵn sàng nhận cái chết chứ không cho tôi chặt tay để cứu anh. Có một bằng hữu như thế, dù phải chết, tôi cũng không tiếc. Tôi còn nhớ mãi hình ảnh chúng ta kiên cường đứng bên nhau trên ngọn núi, không phân biệt kẻ văn người võ, cả hai đều không khuất phục, không run sợ trước cường quyền và chúng ta đã thắng.

Tia nắng hùng tráng bừng lên từ lòng dũng cảm của anh. Với nụ cười phơi phới, anh đi theo chúng tôi chống lại kẻ độc tài, không quan tâm đến mối nguy hiểm súng đạn vô tình. Tia nắng cầu vồng mênh mông từ lòng yêu nước của anh. Anh tài giỏi, trẻ trung có thể dễ dàng chiếm được tiền tài, danh vọng, vậy mà coi khinh mọi cám dỗ phù du để trở thành chiến sĩ điệp báo. Tay không tấc sắt, anh đi vào sào huyệt quân thù, khám phá ra kho vũ khí vi trùng tàn ác và kiên quyết phá hủy nó, bảo vệ tính mạng người dân. Trong đêm đen, chúng ta đã đốt lên mặt trời chân lý long trời lở đất tiêu diệt cái ác, chống quân xâm lược. Tia nắng chói chang trên pháp trường, trong tiếng thét “Cách mạng muôn năm” của người chiến sĩ áo trắng làm quân thù điên cuồng bất lực.

Ngày mai là của anh. Hạnh phúc là của anh. Vì bên anh còn có Tiểu Điệp, em gái tôi. Tôi giao cô bé ấy cho anh đó. Anh đừng làm Tiểu Điệp rơi lệ nữa nghe. Tuy em tôi hơi ngang tàng, xốc nổi vì chịu ảnh hưởng của người cha nuôi tàn ác, nhưng lại rất lương thiện, yêu chính nghĩa. Và điều quan trọng nhất là Tiểu Điệp chỉ yêu một mình anh. Vì anh, em ấy sẽ vứt bỏ hết tự ái, cao ngạo, vì anh, em ấy sẵn sàng vào sinh ra tử, xông xáo giữa trận địa, cướp pháp trường để cứu mạng anh. Em ấy xứng đáng là bạn đời của bác sĩ Tôn tài ba, có em ấy ở bên cạnh, anh khỏi cần học võ! Và tôi đã nhìn thấy hạnh phúc của anh và Tiểu Điệp giữa đồng cỏ đầy hoa dại trải dài xa tít về phía chân trời ngát xanh, thế là tôi mãn nguyện rồi.

Ngày mai là của anh. Bóng đêm mịt mùng này là số phận tôi. Tôi phải đi đây. Anh sẽ hỏi, sao tôi không đợi ngày mai với anh, vì ngày ấy đâu còn xa nữa. Nhưng tôi không thể đợi. Máu đã đổ quá nhiều, máu của anh em Chấn Đông bang, máu của tuần bộ Tưởng Thế Quang hiền lành, của nhà báo Văn Tịnh xông xáo, máu của La Trạm si tình, máu của mẹ tôi… tôi không thể hèn nhát giữ lấy tính mạng của mình mà không báo thù cho họ. Vả lại, mọi thế lực cường quyền kia đang nhắm vào tôi, đòi lấy mạng tôi, thì sao tôi không đối mặt trực diện một lần cho oanh liệt, hơn là phải chạy trốn tuyệt vọng rồi chết trong tăm tối? Và có thể, với cái chết của tôi, những người thân còn lại như Tiểu Điệp, Cúc Trì và cả anh nữa sẽ không còn bị truy sát. Thế nên, tôi phải đi vào trận chiến cuối cùng.

Ngày mai là của anh. Vì biết có cái ngày mai huy hoàng ấy, nên những người đã ngã xuống hôm nay không hề ân hận. Có thể chúng tôi chưa có được lý tưởng cao xa như anh, nhưng đều biết rõ mình phải bảo vệ đất nước, đánh đuổi ngoại xâm, cường quyền. Cái chết của chúng tôi rất có ý nghĩa. Tất cả hy vọng của chúng tôi đều gửi gắm vào anh, vào ngày mai. Ngày mai hoa thơm, ngày mai nắng vàng.

Ngày mai là của anh. Gửi một cái xiết tay nồng ấm đến cho anh, bác sĩ Tôn, à không, em rể của tôi.

Mã Vĩnh Trinh
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:01 pm

Bài của Bầu trời màu xám:

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 78

Những bông hoa tuyết trắng rơi trong cái lạnh lẽo của đêm đông
Màu xám của cây , của núi , của bầu trời trong ảnh gợi cảm giác quạnh quẽo , cô liêu

Màu trắng của hoa tuyết hòa lẫn màu xám của cảnh vật , gợi nên cảm giác buồn bã , nhưng thẳm sâu trong sự cô đơn là nỗi niềm bi ai lẫn hạnh phúc của hai nhân vật

Trong đêm tuyết rơi , phủ dày cả con đường , nàng lẳng lặng bước theo sau chàng , khi cùng chàng trở về nhà sau một ngày đắm chìm trong men rượu của chốn phù hoa
Bước chân nàng thầm lặng in trên mặt đường phủ đầy bông tuyết , những rặng cây xa xa dần lùi sau lưng , trước mặt nàng giờ chỉ còn sắc tuyết và bóng lưng chàng

Chàng chậm chầm bước đi , đôi chân chờ đợi bóng nàng đang rất gần , sau lưng
Chàng quay lại khi nàng vấp ngã giữa tiết trời rét buốt
Đôi tay chàng đưa ra , đợi nàng nắm lấy
Nàng ngập ngừng , rồi cũng nắm tay bàn tay ...

Chàng từng xua đuổi nàng , không phải vì ghét hay hận , coi thường
Chàng yêu , nên chàng mới không đủ can đảm cận kề
Chàng yêu , nên chàng mới nhẹ nhàng dìu dắt khi đôi chân nàng vấp ngã

Tay nắm lấy tay , chia sẻ cho nhau hơi ấm trong cái lạnh đêm đông ...

Nàng kiên trì bên chàng bằng một tình yêu thầm lặng , hi sinh
Nàng không dám đòi hỏi được chàng ân cần , che chở , quan tâm
Nàng không dám mong ước đôi tay chàng sẽ dắt nàng đi trên con đường phía trước ...

Nàng hạnh phúc khi chàng quay lại với nàng , đợi chờ nàng nắm lấy tay ...

Sự quan tâm của chàng trong cái đêm tuyết phủ ấy , mơ hồ , nhưng những tia sáng từ trái tim dịu dàng , tử tế ấy của chàng đủ chiếu rọi vào trái tim mềm mỏng , bao dung của nàng

Chỉ cần một cái nắm tay ... đủ để nàng mãn nguyện và tin tưởng rồi chàng cũng sẽ trở lại bên nàng , không còn e ngại , lánh né ...

Chỉ cần một cái nắm tay ... đủ để nàng có thêm dũng khí bên chàng dẫu có bị chàng xua đuổi , hiểu lầm

Tuyết và nắng
Bóng tối và ánh sáng
Lạnh lẽo và ấm áp ...

Trong bóng tối lạnh lẽo , chàng dịu dàng cầm tay nàng , nâng đỡ
Trong ánh sáng ấm áp , chàng lạnh lùng cầm tay nàng xua đuổi

Trong đêm tuyết , chỉ có chàng và nàng , chàng dịu dàng cầm tay nàng , dìu dắt
Trong ngày nắng , có người con gái thầm yêu chàng sau lưng , chàng tàn nhẫn cầm tay nàng , buông câu từ biệt

Dịu dàng và lạnh nhạt
Che chở và đuổi xua ...

Nỗi đau đớn bẽ bàng khi bị chàng đối xử nhẫn tâm , quá nhỏ bé nếu so với nỗi hạnh phúc mãn nguyện khi được chàng đối xử dịu dàng , mà nàng từng có
Chỉ một cái nắm tay trong đêm đông buốt giá ... đủ để nàng không bỏ cuộc , vẫn kiên nhẫn ở bên chàng , dùng tấm lòng chân thành của một người con gái , để chàng chuyển ý hồi tâm

Cái nắm tay là hạnh phúc
Cái nắm tay là bi thương
Bi thương hay hạnh phúc , đều là kí ức , là tình yêu của chàng và nàng

Bông hoa tuyết vẫn rơi ngập tràn trên con đường quen thuộc ấy , chàng và nàng vẫn lặng thầm chia cho nhau hơi ấm trong đêm đông rét mướt

Tay chàng dịu dàng cầm tay nàng , và nàng nắm lấy hạnh phúc của mình ...
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:10 pm

Bài của Bầu trời màu xám:

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Untitled-2

Đại huynh !

Đệ biết huynh đang rất tức giận , đang hận đệ , đang nguyền rủa và trách cứ đệ tại sao quá nhẫn tâm tước đoạt của huynh người đàn bà mà huynh yêu thương ...

Đệ biết lúc này lòng huynh đã không còn tin tưởng , quan tâm và che chở đệ .
Đệ biết trong mắt huynh giờ đây , đệ chỉ là một tên tàn ác , bất chấp thủ đoạn , không đáng là kẻ kề cận bên huynh ...

Đại huynh !

Bao nhiêu năm qua , huynh đệ ta đã kề vai sát cánh , tạo lập giang sơn
Bao nhiêu năm qua , huynh đệ ta đã đổ bao máu sương để có được vị thế hôm nay
Ngai vàng uy nghiêm , danh tiếng lẫy lừng , Đại Tống vang rộng bốn cõi ... của hiện tại có được là do huynh đệ ta đồng tâm hiệp lực , sống chết bên nhau

Đệ đã luôn ngước nhìn huynh bằng sự ngưỡng mộ vô bờ ...

Huynh trách đệ đã tàn bạo bắn mũi tên giết Hoa Nhị phu nhân , cũng là bắn nó vào tim huynh
Huynh trách đệ đã không nghĩ cho huynh , khiến huynh thất vọng và đớn đau ...

Nhưng huynh có nghĩ cho đệ không ?
Huynh có biết là đệ cũng đau lòng không kém gì huynh không ?

Còn đâu một đại huynh mà đệ vẫn luôn tôn thờ , kính trọng ?
Còn đâu là một anh hùng khua đao cưỡi ngựa , cùng đệ tạo dựng giang san ?
Còn đâu một minh quân quyết đoán , khiến bao thần dân ủng hộ , thề chết trung thành ?

Không biết tự bao giờ huynh đã trở nên nhu nhược và mềm yếu đến thế ?

Đại huynh !
Huynh là vua một nước , đệ chỉ là hầu tướng của vua . Nhưng lúc này xin huynh hãy cho đệ gọi huynh bằng hai tiếng " đại huynh "

Quan hệ của chúng ta nào phải chỉ là quân - thần
Chung nhau dòng máu , chung mẹ sinh ra , cùng chung nguồn cội , hơn cả vua - thần , chúng ta là huynh đệ tương thân
Mấy mươi năm qua , người đã luôn bên huynh là đệ , người đã luôn bên đệ - là huynh
Tình huynh đệ của chúng ta lẽ nào không sánh bằng một người đàn bà cùng huynh chăn gối ?

Huynh trách đệ tàn nhẫn , nhưng huynh có biết huynh cũng đang tàn nhẫn với đệ lắm không ?
Vì một người đàn bà đã khiến huynh mất lý trí , mất sự tài hoa kiệt xuất , trở nên nhu nhược ... mà đánh đổi tình huynh đệ của chúng ta ?

Huynh khóc khi nàng ta chết
Nhưng huynh có biết rằng , đệ cũng đang khóc vì huynh ?

Đệ cần tiền tài danh vọng
Đệ cần quyền uy tối thượng vô biên
Đệ cần mỹ nhân tài hoa xuất chúng
Đệ cần cả long ngai huynh ngồi , cần long bào huynh mang , cần tất cả những gì mà một vị vua như huynh có

Nhưng trên tất cả những thứ ấy , đệ cần huynh hơn , đệ cần một đại huynh mà đệ đã luôn kính trọng , tôn thờ

Đệ đã luôn tin tưởng tình huynh đệ của chúng ta
Đệ đã luôn trân trọng nó ...
Còn huynh ?

Huynh trách đệ độc ác khi đầu độc Mạnh Xưởng , làm hại Hoa Nhị phu nhân , giết Diễm Nương
Huynh hận đệ giả say , vương mũi tên giết Hoa Nhị phu nhân trong ngày săn bắn
Huynh ân hận khi đã gánh cho đệ tội giết Mạnh Xưởng , không trừng phạt đệ về những tội lỗi đệ gây ra ...

Huynh cứ phạt , cứ trách , cứ hận , nhưng đệ sẽ không xin lỗi hay phục tùng
Đệ không sai , cả đời này những gì đệ làm mãi mãi không sai !

Nếu có sai chăng , chỉ là đệ đã không quyết liệt ngăn cản khi lòng huynh lung lạc vì tình yêu mềm yếu tầm thường
Nếu có sai chăng , chỉ là đệ đã không từ đầu giết những kẻ cản đường , khiến huynh dần mất đi oai nghiêm , trở nên thiếu quyết đoán
Nếu có sai chăng , chỉ là đệ đã không đủ tàn ác giết huynh khi huynh bắt đầu trở nên yếu đuối và tự ti

Huynh trách đệ thủ đoạn khi cùng Triệu Phổ ép huynh nhường ngôi sau cái chết của Hoa Nhị phu nhân
Huynh nhìn đệ đầy khinh thường khi đệ ngước nhìn huynh , rơi lệ , chờ huynh đổi ý

Cái ngôi vua này quan trọng với đệ , nhưng có hiểu không , nó trong lòng đệ mãi không sáng bằng huynh
Bao năm qua , mưa gió sương máu phủ mờ , người luôn bên đệ , chỉ có huynh
Huynh là người quan trọng nhất của đệ , đệ đã tự nguyện cả đời này cũng sẽ đi theo phò tá cho huynh

Giang sơn của huynh , đệ tình nguyện mở rộng , dẫu có đổ bao nhiêu máu và nước mắt
Gánh nặng của huynh , đệ tình nguyện cùng huynh chia sớt
Âu lo , khổ tâm của huynh , đệ tình nguyện cùng huynh chia sẻ

Huynh bệnh , đã có đệ thay huynh cầm cương chiến đấu
Huynh lỡ lời , đã có đệ nói hộ huynh
Huynh buồn , đã có đệ ở bên

Đệ luôn trân trọng và tôn kính huynh
Còn huynh ?

Trong lòng huynh , đệ chỉ là kẻ tham ngôi cao chín bệ huynh ngồi đến nỗi tha đánh đổi tình huynh đệ bao năm của chúng ta vì nó thôi ư ?
Trong mắt huynh , đệ chỉ có thế thôi ư ?

Huynh có biết là đệ đang khóc vì huynh không tôn trọng đệ như đệ đã tôn trọng huynh không ?

Đệ không cần một vị vua vì tình yêu nam nữ mà đánh mất uy phong
Đệ không cần một vị vua yếu mềm , chỉ biết sợ sệt , nhút nhát , mưu cầu bình an
Đệ không cần một vị vua chỉ biết lấy đức phục nhân một cách mù quáng , để nhận lấy sự cười cợt của quần thần
Đệ không cần một vị vua tầm thường như thế , đệ không cần một vị vua không thể khiến đệ tâm phục trung thành

Huynh đã thay đổi
Huynh ngày xưa oai nghiêm , quyết đoán là thế , huynh khiến đệ trọng nể là thế ... nay đã không còn , chỉ vì một người đàn bà , có đáng không ?

Để giết nàng ta , để có lại huynh ngày trước , để một lần nữa được nể trọng huynh , vậy có gì là sai ?

Đại huynh , sao huynh không tỉnh ngộ ?
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:12 pm

Bài của Bigbig1028:

Viết cho Phi Vân và Liên Thiền

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 IMG_2654

Không lẻ bóng...

Nụ cười sẽ rạng rỡ hơn khi có người cười chung. Nỗi buồn sẽ vượt qua dễ hơn nếu có người chia sẻ. Tâm hồn sẽ ấm áp hơn nếu không cô đơn, lẻ bóng...

Hạnh phúc thay cho những ai không cô đơn, lẻ bóng!

Phi Vân và Liên Thiền là những người may mắn và hạnh phúc. Vì sao ư? Vì trên đường đời gian khó họ không bước đi một mình mà bước đi cùng nhau.

Trước đây họ thế nào không quan trọng, quan trọng là từ giây phút họ được gắn kết với nhau thì họ đã cùng bước đi trên một con đường. Thậm chí lúc Liên Thiền âm thầm, lặng lẽ bước theo sau Phi Vân, đó là lúc "chàng đi trước, nàng đi sau, im lặng" thì họ vẫn là những người may mắn vì con đường nào chàng đi qua đều có dấu chân của nàng, chàng không một mình, nàng cũng không lẻ bóng...

Hai chiếc lá lặng lẽ trôi trên "dòng sông cuộc đời". Hai chiếc lá, hai con người.

Tại sao không phải là lá xanh? Vì lá xanh là lá trên cành. Vì màu xanh là màu của tươi vui, của sự sống. Hai chiếc lá không phải màu xanh mà là màu úa, màu úa của hai tâm hồn bị tổn thương, màu úa của nỗi buồn. Nhưng hai chiếc lá không hẳn là vàng úa, chúng là sự pha trộn giữa màu vàng, màu đỏ, màu cam. Màu vàng của nỗi buồn, của tổn thương. Màu cam của sự phân vân, do dự. Nhưng ẩn sau nỗi buồn đó, sự phân vân đó vẫn bùng cháy một khát khao yêu thương, nó là một ngọn lửa đỏ cứ âm ỉ, âm ỉ cháy...

Vậy còn màu trắng trên hai chiếc lá? Ừ! Có thể họ tổn thương, họ buồn, họ kìm nén khao khát yêu thương trong tận đáy lòng. Nhưng nắng ấm vẫn soi rọi trong tâm hồn họ. Trái tim họ vẫn đầy bóng nắng và hơi ấm. Những điều đẹp đẽ, niềm vui vẫn còn ngự trị. Tâm hồn, tình yêu không mất đi, chỉ là tạm khép lại...

Hai chiếc lá trôi. Chúng không được đặt ở giữa tranh mà ở dưới. Vì thế giới rộng lắm, Phi Vân và Liên Thiền chỉ là hai bóng người "bước đi trên một con đường nhỏ", âm thầm, lặng lẽ. Cuộc sống của họ cũng chỉ là một góc nhỏ trong "dòng sông cuộc đời".

Thật sự thì lá chỉ trôi vô định theo dòng nước, làm sao bảo đảm chúng có thể trôi gần nhau mãi mãi. Bây giờ sánh đôi là thế, ngày nào đó chúng có thể lạc dòng. Vâng, cuộc đời luôn là một bí ẩn, có ai biết ngày mai rồi sẽ ra sao. Song, điều quan trọng là hiện tại. Tương lai thôi thì để tương lai quyết định, chỉ cần biết phút giây này họ ở bên nhau, không lẻ bóng.

Hai chiếc lá ấy đang trôi trên dòng sông màu xanh, màu của hy vọng. Hy vọng trong cuộc sống. Hy vọng của mỗi người. Hy vọng của chính tác giả. Đó là niềm hy vọng về những điều tốt đẹp, về ngày mai tươi sáng, về một bến đỗ tràn đầy yêu thương cho cuộc đời mỗi con người, về một bến bờ ấm êm cho "hai chiếc lá".

Đinh mệnh cho Phi Vân gặp Liên Thiền, làm cho họ chịu nhiều tổn thương, cho họ yêu nhau. Và đã làm cho con đường của họ không còn cô đơn, lẻ bóng.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:14 pm

Bài của Minhlan:

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 5-66

Phim: Giang sơn mỹ nhân tình
-------

Nhìn vào bức hình, chắc hẳn các bạn sẽ có cảm giác nặng trịch bởi màn đêm phủ vây, che lấp cả núi đồi, vạn vật. Chỉ duy cành hoa mai lấp lánh muôn sắc màu, lấp tỏa không gian càng khiến cho bức hình đã nặng lại càng nặng hơn. Thật nhẹ nhàng làm sao khi nép mình dưới cành hoa mai là nụ cười thanh thoát, dịu dàng, ánh lên sắc sáng hiếm thấy trong toàn bức tranh đen kịt.

Nặng - là bởi trên vai chàng gánh cả sang hà. Sang hà nguy biến thì lòng chàng càng vương vạn nỗi lo toan.
Nặng - là bởi tình chàng trông ngóng xa khơi, nơi có người nữ nhi mà chàng ngày đêm ao ước.
Đẩy tất cả vào sâu trong bóng tối, giờ đây, lòng hiền thê dành cho chàng nào có kém gì, như cành hoa mai, trong đêm đen vẫn ánh lên sắc tình thanh như ngọc, thấp thoáng ngọn lửa hồng làm dịu lòng của kẻ chinh phu, vương vãi lẫn khuất là sắc xám của nỗi lòng nhi nữ.

Người ta dễ thấy sắc xanh, hồng lóng lánh, còn sắc xám buồn thì nào ai để mắt lưu tâm. Nụ cười đằm thắm chàng nâng niu ôm ấp, nhưng nỗi lòng thầm lặng của nàng thì chàng có biết hay không ?
Edit Báo Nội Dung Xấu . Minhlan - 26-06-2010, 09:30 PM
Dẫu trong hình ta chỉ thấy mỗi hoàng hậu, nhưng ai cũng cảm nhận được rằng ở đấy hiện diện không chỉ mỗi mình nàng. Ở đấy, khuất trong màn đêm đen chính là chàng - Triệu Khuông Dận - đang nghiên lưng để nàng tựa vào, nâng niu nụ cười đằm thắm ngọt ngào của nàng. Bởi thế mà dẫu toàn bức tranh mang màu nặng trịch, ta vẫn cảm nhận được rằng với chàng, tất cả thật nhẹ nhàng.

"Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai..."


Khi có nàng cận kề, chàng mãi trông ngóng về nữ nhi khác.
Vậy mà khi nàng tựa má vào vai chàng lần cuối, chớ thấy giọt nước mắt chàng rơi lại bảo nụ cười mãi tắt ngấm trên môi nàng. Nụ cười ấy vẫn mãi đọng lại trong tim chàng, và ở nơi sâu nhất của thế gian, môi nàng không khi nào thôi sắc thắm cành hoa mai.
Cũng chớ bảo nơi đấy chỉ có sắc mai óng ánh, dưới má nàng chính là bờ vai vững chắc của cả giang sơn.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:19 pm

Bài của Komuontruongthanh:

Lý???

Ta nên gọi ngươi là gì đây? Lý Dục, Lý Hậu Chủ hay Lý huynh đệ?

Ta và ngươi. Ai thắng, ai bại?

Kiếm xuất khỏi bao, dâng trào sát khí
Chốn chiến trường ảm đạm thê lương
Mình ta xông pha giữa thiên quân vạn mã
Vì ta là can đảm hảo nam nhi


Phải, ta là anh hùng.

Trên chiến trường, ta là dũng tướng bất khả chiến bại, được xưng tụng như một anh hùng, là "nhân tủng chi long". Với dân tộc, ta là "Thành Cát Tư Hãn" của dân tộc. Trong mắt mọi người, ta là "can đảm hảo nam nhi", là "đại trượng phu" thật sự. Ta chưa bao giờ thất bại. Nhưng, trên tình trường, ta là ai?

Châu Nga Hoàng!
Tình nhi nữ
Ta nợ từ kiếp trước
Làm sao quên được nụ cười nồng ấm của nàng
Lệ mỹ nhân khiến lòng quặn đau

Ta đã thất bại ư? Người con gái ta yêu mãi mãi không thuộc về ta. Nàng là.....Chân hoàng hậu Đường Quốc........Đau. Nếu ta là kẻ phàm phu, ta sẽ giành lấy nàng, giành lấy người con gái ta yêu. Nhưng, vai trái ta mang hai chữ "sơn hà", vai phải mang hai từ "xã tắc". Ta không thể.........

Tha ái giang sơn - Ngã ái mĩ nhân?

Ngươi có thể vì Mỹ Nhân mà từ bỏ cả Giang Sơn của mình. Còn ta? Có thể không.....

Ta yêu Châu Nga Hoàng, có thể vì nàng làm tất cả. Nhưng, ta không thể vì Mỹ Nhân mà bỏ con dân ta. Vì ta là Triệu Khuông Dận. Ta không thể bảo vệ người con gái mình yêu, không thể cùng nàng "đường xuống hoàng tuyền hát khúc ly biệt".

Thất bại? Ta đã thất bại?
Không. Ta không thất bại. Vì ta biết trong lòng Châu Nga Hoàng cũng chỉ có Triệu Khuông Dận. Người nàng yêu là "Thành Cát Tư Hãn của dân tộc", là "nhân trung chi long", là "hảo nam nhi" thật sự. Chỉ có ta. Còn ngươi? Ngươi vì Châu Gia Mẫn - một cô gái có vẻ đẹp tầm trung, không xuất chúng, không thoát tục, kông tú lệ bằng Nga Hoàng, chỉ vì cô ta ngưỡng mộ tài năng của ngươi mà ngươi khiến nàng phải ra đi trong uất hận. Giây phút đó, ta rất muốn giết chết ngươi. Giết ngươi để ngươi phải nếm trải nỗi đau mà nàng phải chịu. Hận. Rất hận. Nhưng càng hận ngươi, càng muốn giết ngươi ta lại nghe vai mình đau buốt "sơn hà xã tắc", con dân ta, dân tộc ta, tướng sĩ ta, cơ đồ mà ta gây dựng sẽ ra sao. Ta hận mình không thể giết ngươi ngay lúc đó.

Nhưng ta cũng phải cảm ơn ngươi. Vì ngươi khiến ta biết mình không thể thiếu Nga Hoàng như thế nào, ngươi khiến ta hiểu Ta không thất bại. Nga Hoàng ra đi trong uất hận mà ta thì không thể trả thù cho nàng. Nhưng ta biết, nàng không hận ta.

Ngươi ngạc nhiên lắm à?

Không. Nàng sẽ không hận ta. Vì nàng hiểu ta, hiểu tình yêu sâu sắc của chính nàng dành cho ta. Nàng biết ta là ai. Ta là Triệu Khuông Dận.....

Giây phút Châu Gia Mẫn - người con gái đã khiến ngươi chối bỏ Nga Hoàng đứng trước mặt ta "cô không bằng chị của mình"

Phải, cô ta không bằng Nga Hoàng. Và......ta đã thắng. Ta thắng vì ta không chọn sai. Ta biết trân trọng ngưởi con gái tốt nhất trên đời này, ngươi thì không. Ta thắng vì ta biết được người con gái mà ta yêu nhất chắc chắn sẽ không hận ta. Nàng vẫn yêu ta hơn ai hết. Nàng hiểu ta......

Ngươi vì bảo vệ người con gái tầm thường đó mà chấp nhận hàng phục ta, chấp nhận xưng thần với ta. Sĩ khí ngươi đâu?

Ta thắng. Ta lại một lần nữa thắng. Thắng không phải vì ngươi xưng thần với ta, thắng không phải vì ngươi dâng giang sơn cho ta. Mà ta thắng vì ta biết Nga Hoàng sẽ mãi mãi không yêu ngươi. Vì ta sẽ không như ngươi từ bỏ cả con dân của mình, bỏ cả Giang Sơn của mình vì một Mỹ Nhân. Ta thì không. Vì ta là Triệu Khuông Dận. Châu Nga Hoàng chỉ yêu Triệu Khuông Dận

Ta và ngươi. Ai thắng?


Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:23 pm

Bài em Komuontruongthanh:

Hoàng thượng!

Tạ ơn người!

Tạ ơn Người đã cho ta biết thế nào là Anh Hùng. Thắng là vua, thua là nô lệ. Mệnh phụ tài mọn không có gì để nói. Thục Quốc suy vong, kiếp nhi nữ phải theo chồng làm kẻ lưu vong, chịu tiếng sĩ nhục của kẻ thắng trận, ta đều chấp nhận không oán than.. Nhưng, ta không cam tâm khi Quốc Vương Thục Quốc không phải là kẻ sẵn sàng “tử trận chốn xa trường”:


Quân vương thành thượng thụ hàng kỳ,
Thiếp tại thâm cung na đắc tri.
Thập tứ vạn nhân tề giải giáp,
Ninh vô nhất cá thị nam nhi.
Dịch nghĩa:
Thành cao chúa thượng trương cờ trắng
Hậu cung hầu thiếp chẳng biết chi
Vạn quân cởi giáp nhất tề
Có ai xứng mặt nam nhi đâu nào


Thế nhưng, với Người thì không. Trong mắt ta, Người là trượng phu thật sự. Với ta, Người hữu lễ trước sau như một. Mở miệng cũng “Phu Nhân”, khép miệng cũng “Phu Nhân”. Cao quý quá! Cảm ơn Người vì đã trân trọng ta, xem ta như tri kỉ. Mà không, phải nói là hơn cả tri kỉ bởi vì ta còn có gương mặt của Nga Hoàng. Ánh mắt Người miên man sâu thẵm quá, ta không biết Người nghĩ gì:

“Cô nương là Thục Quốc Hoa Nhị Phu Nhân
Vâng!
Cô nương có thấy trẫm giống vị bạn hữu nào của cô nương không?
Không!
Không à???!!!”

Là Nga Hoàng. Ta không biết nàng ấy. Cũng thật kỳ lạ, đây không phải lần đầu tiên ta bắt được ánh mắt ngưỡng mộ của nam nhi. Nhưng, ta không khó chịu với ánh mắt của Người. Phải chăng vì Người là anh hùng hay vì ánh mắt đó không dành cho ta. Nó đẹp quá! Miên man, sâu thẵm quá. Trong phút chốc, Người làm ta ngộ nhận. Ngộ nhận đôi mắt chứa đầy ấm áp, có ngạc nhiên, có sâu thẵm và có nỗi buồn khi ta nói với Người ta không quen Người, đó là dành cho ta.

Mệnh Nữ tài bạc, đường đường là Huệ Phi Thục Quốc nhưng chưa một ngày được vui. Vinh hoa phú quý, áo gấm lụa dẹp ta đều có. Nhưng cả một người bạn tri âm, hiểu ta, cùng ta hàn huyên đại nghiệp cũng không có. Hay thậm chí để ta gọi hai tiếng “Anh Hùng” cũng không. Định mệnh an bài, ta không trách. Chỉ mong cả đời được theo sau đuôi ngựa của chồng. Nhưng, ngán ngẫm thay khi Quốc Vương lại là kẻ bạc nhược…..

Người là Anh Hùng?

Phải, với ta là như thế. Người có thể vì Giang Sơn, quên phong tình nhi nữ. Người vì muôn dân chấp nhận đau để rồi thứ còn lại chỉ là “cây trâm cài của Nga Hoàng”, là bức chân dung để Người trọn đời tiếc nuối. Không hảo hán sao khi Người với ta trước sau như một, hữu lễ phải nghĩa, biết trân trọng tiếng đàn, điệu múa của ta.

Ta biết chứ. Biết lòng Người còn mang nặng một bóng hình thấp thoáng trong ta:

“Nga Hoàng! Hoa Nhị Phu Nhân đó rất giống nàng nhưng cô ấy không phải là nàng”

Ta không trách Người, cũng không đau, không hận.

Trách chi khi Người hiểu ta……

Hận sao được khi Người mở miệng cũng hai tiếng “Phu Nhân”, khép miệng cũng “Phu Nhân”, lúc ta cần Người nhất, Người luôn quan tâm, lo lắng cho ta, ân cần trước sau như một.

Làm sao ta đau khi yêu một Quân Vương nghĩa tình đều có.

Người với ta, hơn cả thâm giao. Người hiểu ta, xem ta là tri kỉ, cùng ta luận bàn quốc sự. Có lúc với Người, ta là bạn, có lúc là quân – thần, cũng có khi là tri kỉ.

Vậy, ta còn mong mỏi điều gì nữa đây?

Một tình yêu trọn vẹn ư?

Thật tầm thường. Vì với Nga Hoàng, Người cũng trọn vẹn được đâu.

Người còn nợ nước, sao có thể trọn vẹn tình nhi nữ?

Một vị trí hoàn toàn thay thế Nga Hoàng?

Không. Ta không cần. Nếu đó đã là tình yêu khắc cốt ghi tâm của Người, có đau, có hận, có nuối tiếc……Vậy sao ta còn bắt Người từ bỏ?

Nếu được lựa chọn lại, Người có chấp nhận từ bỏ cả Giang Sơn chỉ vì tình nhi nữ?

Không.

Ta cũng thế. Nếu được lựa chọn lại, ta cũng không mong Người vì ta mà từ bỏ Nga Hoàng.

Nếu được chọn lại, ta cũng chỉ mong “được chết trong vòng tay Người cũng không uổng một kiếp nhân sinh”

Vì với ta, thế là đủ!

Tạ ơn Người!


Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeThu May 19, 2011 10:25 pm

Bài em Komuontruongthanh:

Triệu Khuông Dận - Tôi muốn gọi anh như thế........

Huỳnh Văn Hào. Tôi biết anh khi nào nhỉ? Đó là.....khi anh hóa thân làm đại hiệp Cung Phi Vân, rồi khi anh là Nhạc Hoài Tiên..........

Tôi không quên ánh mắt đẹp đến sáng một cách lạ lùng, không tà khí, cương trực, không che giấu - là kiểu ánh mắt của anh hùng thật sự và có phần "lạnh" của đại hiệp Cung Phi Vân. Tôi cũng không quên nụ cười tỏa nắng, sáng và có phần khổ cực của người đã chịu nhiều thất bại để thành công khi anh là Nhạc Hoài Tiên.

Bao lâu rồi, không gặp anh? Chính tôi cũng không nhớ. Lần gặp mặt gần nhất và cũng là sâu sắc nhất. Sâu sắc đến nỗi khiến tôi không còn nhớ tên anh, chỉ biết gọi anh là Triệu Khuông Dận.......đó là "Giang Sơn Mỹ Nhân Tình"

Nụ cười tỏa nắng của anh cũng chưa bao giờ tắt với cả Triệu Khuông Dận. Ánh mắt anh hùng, cương trực, không tà khí khiến tôi không bao giờ quên cũng chưa lần nào thôi không xuất hiện. Những tưởng ấn tượng của tôi về anh chỉ có thế. Một ánh mắt cương trực, một nụ cười tỏa nắng. Nhưng không, tôi đã lầm.....

"Một người diễn viên bao giờ cũng chờ đợi cho mình một vai diễn"

Tôi không biết vai diễn anh chờ đợi có là Triệu Khuông Dận mà tôi chờ đợi hay không. Tôi không biết Triệu Khuông Dận có phải là vai diễn thành công nhất của anh hay không. Tôi chỉ biết, tôi chưa bao giờ thôi gọi anh là Triệu Khuông Dận......

Triệu Khuông Dận của anh là một anh hùng. Thật sự vậy. Anh cũng không che giấu ánh mắt cương trực, sáng đến kỳ lạ mà ngày nào tôi từng bắt gặp và từng ghi nhớ....

Triệu Khuông Dận của anh có người huynh đệ chi giao hiểu anh, có một Nga Hoàng yêu anh hơn ai hết. Nụ cười tỏa nắng không ngần ngại mà tôi từng bắt gặp như thế với Nhạc Hoài Tiên cũng chưa bao giờ tắt trong anh.......Thế nhưng, không dừng lại ở đó

Anh cho tôi cảm thụ sâu sắc hơn cả thế.

Vẫn anh mắt đó nhưng khác đi nhiều rồi. Vì giờ anh không còn là Cung Phi Vân - kẻ hiểu chuyện gọi anh là anh hùng, kẻ không hiểu chuyện xem anh là tầm thường nữa. Đôi mắt đó cũng không sầu buồn, gởi mộng vào tiếng sáo, tinh khôi, không vướng bận nữa. Đôi mắt đó....đôi mắt đó đã vường bụi hồng trần rồi. Vướng bụi của một vị Quân Vương biết yêu, biết hận, biết giằng xé giữa Giang Sơn và Mỹ Nhân. Đôi mắt đó đã toát lên căm hận, hụt hẫng khi không thể trả thù, không thể bảo vệ cho chính người con gái mình yêu thương.

Không phải. Không phải Cung Phi Vân mà tôi từng biết. Đôi mắt anh hùng của Cung Phi Vân ngay cả khi uất ức vì chính mình gián tiếp hại chết người thúc phụ mà mình yêu quý cũng còn trong lắm, cương trực lắm, không vướng bụi hồng trần. Còn đôi mắt này.......nhiều hơn như thế.....

Đôi mắt này cũng miên man, sâu thẵm và chứa cái gì đó là vô tận. Nhưng trong cái vô tận mà tôi từng bắt gặp nơi Cung Phi Vân giờ đây đã pha thêm chút tà khí, chút tà khí để bảo vệ mình, xã tắc mình và người con gái mình yêu.

Tôi ghét anh lắm. Khi thấy anh dùng đôi mắt ấm áp ngày nào nhìn Hoa Nhị Phu Nhân một cách lo lắng "Phu Nhân không sao chứ?". Anh quên Nga Hoàng rồi. Nhưng, tôi cũng quên rồi hôm nay anh là Triệu Khuông Dận. Ánh mắt của anh cũng phải khác đi, anh biết che giấu cái nhìn sâu thẵm, chứa nỗi lòng vô tận khi còn một mình bên bức chân dung của Nga Hoàng:"Nga Hòang! Hoa Nhị Phu Nhân đó rất giống nàng nhưng cô ấy không phải là nàng"

Nụ cười của Nhạc Hoài Tiên ngày nào cũng không đơn thuần là "cười" nữa mà nó được dùng như một công cụ che giếu cảm xúc trước quần thần của anh. Vì với họ, anh không thể gục ngã hay chỉ đơn thuần là "nụ cười" chỉ để "khóc". Trước bá quan, anh kiêu hãnh khi mình thống nhất đất nước, khai sinh Tống Quốc, anh cười khi Lý Dục xưng thần với anh....

Một cái cười khảy của anh, cả Tống Quốc như tìm thấy ánh sáng hòa bình nhưng ai biết đâu sau cái cười đó anh phải che giấu bao cảm xúc: đau có, hận có để rồi khi nhìn lại anh chỉ còn "cây trâm cài của Nga Hoàng"

Giây phút đó.....Tôi không còn nhớ anh là ai nữa. Tôi chỉ biết gọi anh là Triệu Khuông Dận.

Đừng hỏi tôi thích vai diễn nào của anh. Hãy hỏi tôi: "với tôi, anh là ai?"

Và, với tôi, anh là Triệu Khuông Dận - tôi muốn gọi anh như thế..............
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 9:37 am

Bài của Bầu trời màu xám:

Giang sơn mỹ nhân tình

Triệu Khuông Dận và tiên hoàng hậu



" Tề gia , trị quốc , bình thiên hạ "

Đàn ông , dù có tài giỏi thế nào , dù có lập nên sự nghiệp lừng lẫy ra sao , thì trước hết phải có 1 mái ấm của riêng mình

Khuông Dận , ngồi trên ngôi cao chín bệ , người hô kẻ ủng . Ngày lo trăm việc , đêm luận vạn văn , người có thể toàn tâm toàn ý cho việc thống nhất giang sơn , bày binh lập trận , luận việc quan quân , vì người có 1 hậu phương vững chắc

Hoàng hậu của người , cũng như muôn vạn người đàn bà khác trong thiên hạ , đoan trang hiền thục , toàn tâm toàn ý chăm lo cho chồng con , vun vén cửa nhà , để gia đình nhỏ của mình trong ấm ngoài êm

Nhưng khác với bao người phụ nữ khác , chồng nàng là vua 1 nước . Vị thế càng cao , gánh nặng trên vai càng lớn
Nàng là hoàng hậu , những gì cần làm đương nhiên cũng nhiều hơn

Nàng vun vén đủ đầy trước sau , nàng quản lý hậu cung hoàn hảo
Tam cung lục viện , hàng trăm giai nhân , nàng chăm lo chu tất , chẳng để người bận tâm

Người cũng bảo nếu không có nàng , người khó có thể thảnh thơi lo chuyện nước non
Đối với người , nàng vừa là vợ , vừa là người mà người kính trọng , tin tuởng

Trước khi thành phu thê , phải có duyên bè bạn
Nàng và người , đã là " bạn " trước khi nên duyên chồng vợ , vì là bạn , mới tin tưởng và tôn trọng nhau

Nhưng vậy chưa đủ ...
Vợ chồng phải có tình thương ...

Người mãi lo ôm ấp bóng hình của mối tình đầu khi còn niên thiếu
Người mãi dành tâm trí để nhớ về bóng người xưa

Mối tình đầu rực rỡ và mau tàn lụi như pháo hoa trên bầu trời đêm tĩnh mịch
Người con gái đã cho người sức mạnh và động lực để tạo dựng giang san

Nàng ở đây , bên người , rất gần , chỉ cần người đưa tay là chạm tới
Nàng vẫn bên người , thầm lặng , sẻ chia

Người mãi lo đuổi hình bắt bóng
Nàng vẫn thầm lặng chờ đợi phu quân ...

Đêm , người luận chính văn , mệt mỏi
Đêm , nàng âm thầm may áo ấm cho người đỡ lạnh buổi đêm đông
Đêm , người thức thật khuya để lo việc nước
Đêm , nàng thức cùng chàng chia sẻ giá lạnh sương đêm

Người lo binh biến , người bận việc bố binh
Người lo việc đánh lui ngoại binh , người bận đẩy lùi nội chiến
Nàng vẫn lặng lẽ ngồi bên ánh lửa mịt mù , vá cho người từng chiếc áo ấm để người chinh phục lòng nhân

Tay nàng rỉ máu khi nàng may cho người những chiếc áo ấm để người khoác cho binh lính trong đêm đông lạnh lẽo
Chúng sinh phục người , thuộc hạ trọng người , nhưng có mấy ai hiểu máy nàng đã chảy để chàng thu phục lòng nhân ?

Người cảm kích nàng vô bờ bến
Nhưng người vẫn mãi bắt bóng đuổi hình ...

Con người ! Người rốt cục vẫn là con người !
Chỉ thật sự trân trọng khi đã mất đi ...

Nàng ra đi sau cơn bạo bệnh
Người ôm chặt nàng khi nàng hấp hối trước lúc đi xa ...

Kí ức xưa trở về trong trái tim thăm thẳm của người và nàng
Tình yêu êm đẹp buổi ban đầu khi chàng chưa tạo dựng đựoc giang sơn
Nàng và người vui vẻ cười đùa bên vườn hoa thơm ngát .
Nàng yên tâm trên lưng người lúc nguời cõng nàng đi
Báo Nội Dung Xấu . bầu trời màu xám - 15-06-2010, 03:02 PM
Quá khứ êm đẹp đã qua . Hiện tại chỉ còn là nước mắt
Người khóc khi tay nàng duỗi thẳng , người khóc khi nàng mãi mãi rời xa

Người khóc vì đau lòng , khóc vì nuối tiếc
Tự hỏi người đã thật sự tốt với nàng chưa ?

Nàng đã luôn bên người , nhưng người cứ lo đuổi hình bắt bóng ...
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 9:39 am

Bài của Bầu trời màu xám:



Đa tình đao

Cung Phi Vân !

Bên bờ hồ , anh thổi nên điệu sáo bi ai , trầm lắng
Điệu sáo dành riêng cho nhị thúc - người đã yêu thương anh như con ruột mình

Tôi nghe anh kể lại tuổi thơ êm đẹp của anh vào ngày thôi nôi , nơi ấy có kí ức của anh và nhị thúc

" 1 tay cầm kiếm , 1 tay cầm sáo "

Thật ngốc nghếch khi tôi từng đặt ra câu hỏi : anh yêu sáo hay anh yêu kiếm hơn ?
Kiếm là lý tưởng cao xa , sáo là niềm hạnh phúc giản đơn
Kiếm và sáo , đều là tình thương , ân hận , luyến tiếc của anh cho nhị thúc
Kiếm và sáo , bên mộ nhị thúc , anh đều nắm trong tay ...

Ngày ấy , anh lên Thanh Thành thách đấu , tay anh nắm chặt thanh Phi Vân kiếm , đầy ngạo nghễ , oai hùng
Ngày hôm nay , anh ngồi truớc mộ nhị thúc mình , thổi khúc sáo cuối cùng tiễn biệt ông , đầy bi thương , đau đớn

Lúc ấy , nếu như anh không thả Quốc Thành từ lao ngục , hắn đã không có cơ hội thừa lúc anh không để ý mà hạ sát nhị thúc anh ...
Lúc ấy , nếu như anh không động lòng truớc lời van xin của Liên Thiền mà đi cứu Quốc Thành , anh đã không bị cha phát hiện mình là kẻ đã Quốc Thành
Lúc ấy , nếu như anh không đứng ra nhận mình là hung thủ giết nhị thúc anh

Lúc ấy , nếu anh đừng làm gì cả , anh đã không phải nhận lệnh tự chặt tay , để giờ ngồi đây , hồi tưởng về nhị thúc , đau lòng khi sắp mất cánh tay ...

Ánh mắt anh như nước hồ thu thăm thẳm
Nỗi đau lòng anh như điệu sáo mênh mông , bi thương mà kiêu hãnh

" Hôm thôi nôi , cha tôi muốn tôi chọn kiếm để sau này cao thủ võ lâm , mẹ tôi muốn tôi chọn sáo để học văn chương chữ nghĩa . Tôi chọn cả 2 , 1 tay cầm kiếm , 1 tay cầm sáo . Cha mẹ tôi vẫn còn đang cãi nhau thì nhị thúc tôi bảo rằng đã vậy sao không cầm luôn cả 2 , vừa cầm sáo vừa cầm kiếm "

Anh dẫu có tỏ thái độ dửng dưng , thì ánh mắt anh cũng đang phản bội anh
Tôi thấy được trong đôi mắt anh là tình thương và lòng cảm ơn , ray rứt vô hạn với nhị thúc mình

Anh đã gián tiếp hại chết ông , và anh đáng bị trừng phạt !

" Nam nhi đã làm phải tự gánh "

Không còn cầm kiếm , không thể thổi sáo nữa , nhưng lòng anh sẽ thanh thản hơn ...

Thôi thì , hãy để anh thổi điệu sáo mênh mang cuối cùng ...
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 9:41 am

Bài của Minhlan:



Phim: Giang sơn mỹ nhân tình

MV là những hình ảnh ấm áp tình phu thê. Nụ cười e thẹn tôn nét diễm lệ bên ngọn đèn, nhìn chàng xoay bút...
--------------

"Là một người vợ, chỉ cần được hầu hạ, chăm sóc chàng, thiếp đã mãn nguyện.
Cuộc đời này, thiếp sống vì chàng, chết vì chàng.
Ngày ngày, thiếp được vá áo cho chàng, ngồi bên chàng khi chàng lo quốc sự.
Đêm lạnh phủ từng trang áng thư.
Ngọn nến hồng óng ánh sâu đôi mắt.
Chàng là vua một nước, nhưng vẫn là tướng công của thiếp.
Người thiếp hầu hạ, chăm sóc từng ngày.
Thiếp đã mãn nguyện.

Chàng là vua của một nước, vai nặng tựa Thái Sơn.
Tựa vào ngực chàng, nhẹ như nước hồ yên ả.
Vai chàng đã nặng, chàng vẫn cõng thiếp trên lưng.
Lưng chàng còng đi, chân chàng càng đứng vững.
Chàng hỡi !

Đêm thâu luận binh biến.
Thiếp bình yên đợi chàng.
Ngày sáng luận dân tình.
Thiếp chăm nom thuận cửa.

Nề hà chi chàng tơ tưởng đến nữ nhân khác.
Vì chàng vẫn là tướng công của thiếp.
Nề hà chi chàng lãng tâm vô tình.
Vì thiếp vẫn là nơi bình yên của chàng.
Chàng cười, nghĩa là chàng vui.
Chàng khóc, nghĩa là chàng buồn.
Chỉ vậy thôi.
Chàng không cần phải khác đi khi bên thiếp.
Chàng không cần phải tơ tưởng đến thiếp.
Vì thiếp luôn bình yên bên chàng.
Nề hà chi phải không chàng ?
Vì khi có họ, chàng vui.
Khi chàng vui, thiếp không hối tiếc.

Nề hà chi khi thiếp được là người chờ đợi.
Sang hà nằm dười bút chàng, thiếp nguyện dõi theo.
Đêm thâu, óng ánh ngọn đèn sâu đôi mắt.
Lòng ngực ấm áp phủ chiếc áo thiếp may.

Loạn binh biến.
Chàng - nam tử hán dưới bầu trời, trên mặt đất.
Sống chết nề hà chi, giang sang chàng gánh.
Không hổ thẹn, chàng ngẫng cao đầu làm người.
Không hối tiếc, thiếp khẽ nghiên mình là vợ.

Nề hà chi tất cả.
Khi xuôi tay nhắm mắt.
Thiếp trên lưng chàng.
Lưng chàng còng đi, đôi chân chàng càng vững.
Nước mắt chàng rơi, sức mạnh tăng thêm.
Gánh sang hà, gánh cả trái tim.

Chàng đã quá tốt với thiếp chàng biết không?
Vì chàng cho thiếp được hầu hạ chàng, là người của chàng.

Nơi chín suối, thiếp biết,
Người chàng tơ tưởng là thiếp, dù tình đã trọn.
Xin chàng, hãy tiếp tục con đường phía trước.
Vẫn là chàng, dù không còn ở bên bóng hình thiếp.
Vẫn là chàng, của đêm luận áng thư.
Vẫn là chàng, là tướng công của thiếp.
Xin chàng, đừng ngừng tơ tưởng bóng hình khác.
Vì thiếp vẫn luôn là nơi bình yên trong chàng !"

---------
Một bài ca hân hoan trong bi ai, của một người làm vợ.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 9:45 am

Bài của Hacynuhiep:

Người muôn mặt



4 gương mặt
4 hóa thân
4 số phận
Nếu chia cái MV này ra làm tư, có lẽ đa số các bạn khó lòng nhận ra 4 nhân vật ấy đều do một người diễn xuất: Hào ca.
Báo Nội Dung Xấu . hacynuhiep - 17-06-2010, 10:58 PM
Một bộ vét phong nhã khoác lên dáng vẻ thanh xuân, một nụ cười chúm chím ôn tồn, ánh mắt hiền hòa, Từ Chấn Phong toát lên vẻ lương thiện, nhân hậu. Nhân hậu trong buổi bán hàng từ thiện giúp người nghèo. Nhân hậu hòa nhã khi tranh luận vời đối thủ cạnh tranh đã ngầm phá hoại ý định nhân đạo tốt đẹp của mình: “Ông chủ Thiệu, chúng ta hãy cạnh tranh công bằng, không nên dùng thủ đoạn”. Nhân hậu khi lo lắng cho người vợ yêu quý gặp tai nạn. Nhân hậu ngay cả khi nghiêm giọng yêu cầu nhân viên không được bàn tán xôn xao về căn bệnh của vợ mình để cô không quá tuyệt vọng. Nhân hậu cả khi tức giận, mà cái lý do tức giận mới dễ thương làm sao: không chịu cưới vợ lẽ! Điều bất ngờ với nhiều khán giả là vai Từ Chấn Phong 28 tuổi, và mọi người cũng tin là khi đóng vai này anh chỉ trên dưới 30, nhưng thực ra anh đã…45!

Nhạc chuyển

Một nhân dáng hoàn toàn khác. Đại hiệp tướng tá mảnh mai, tóc xoăn lõa xõa, nét mặt ngang tàng với nụ cười ngoát tận mang tai. Anh giải quyết mọi bất công bằng thanh kiếm, bằng những thế võ siêu quần. Quan tham ô thì kề gươm vô cổ bắt mở kho, gặp kẻ ác thì cho một gươm về chầu trời, không hề băn khoăn do dự. Sự ngang tàng, hoang dã của anh khiến một hoàng tử cành vàng lá ngọc chỉ nhìn đời qua sách vở như Lý Lục khiếp hãi và chàng ta sẽ còn giữ nỗi khiếp sợ cả đời đối với con người phi thường chất chứa hoài bão tham vọng thu tóm cả thiên hạ, nhưng thật ra rất nặng nghĩa tình.

Cũng là vị anh hùng ấy nhưng đã khoác áo hoàng bào, hùng dũng đứng trước đoàn quân mà ngài gọi là “chư vị huynh đệ”, ném chén rượu đào hẹn ngày ca khúc khải hoàn sẽ cùng uống với ba quân tướng sĩ. Một ông vua dám đương đầu với mọi bất trắc, mọi âm mưu đang rình rập bằng cách vỗ ngực và thách mọi người nếu không phục mình thì cứ giương cung bắn, cứ đâm thẳng vào đi! Thái độ ấy là uy vũ hay ma lực, có sức thôi miên muôn ngàn binh hùng tướng mạnh, khiến họ phủ phục tôn thờ ngài, không dám hai lòng.

Đại hiệp – Hoàng đế ấy là Triệu Khuông Dẫn. Đại hiệp trong tấm áo lam vải thô và vị vua khoác tấm long bào đặc biệt có hai màu đỏ thắm pha lẫn sắc huyền. Hai tấm áo ấy đều xứng hợp với Khuông Dẫn như vốn đã dành riêng cho anh. Trong manh áo thô vẫn rạng ngời khí phách, long bào nặng trĩu vẫn ung dung kiêu dũng không khác thuở hàn vi. Cũng như nhân cách của đại hiệp cơ hàn và ông vua hô phong hoán vũ vẫn nhất quán không vì bả lợi danh mà biến chất, lụi tàn, chỉ có ánh mắt cuồng ngạo thiếu kinh nghiệm của tuổi trẻ được thay bằng chiều sâu vạn trượng của đấng minh quân nhìn xa trông rộng khát khao thống nhất sơn hà.

Nhạc chuyển

Lại là một thương gia buôn tơ lụa khác nhưng là nhân vật tuổi trung niên: Trần Mục Sinh. Mái tóc hoa râm tăng thêm vẻ đẹp đĩnh đạc sang cả của người chủ gia đình hiểu đời, vững vàng như rường cao cột cả. Dáng dấp chắc khỏe, trang phục chọn lọc tinh tế, thú thật là chưa từng thấy ai mặc áo dài Tàu đẹp như Hào ca. Gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt thật linh động biến chuyển theo từng cảm xúc cuốn hút lòng người. Từng cái nhíu mày lo âu trước sự hời hợt nông nỗi của đứa con trai, luôn phụ lòng kỳ vọng của mình cũng tạo nên nét đẹp của tình phụ tử. Yêu cho roi cho vọt. Giận mà thương. Giữ nét truyền thống nhưng biết theo kịp thời đại. “Đừng tưởng cha không biết tiếng Tây Dương mà đem đại tờ giấy nào đó ra khoe”, lời nói ấy làm cậu con trai ham chơi kia cứng họng và làm chúng ta thấy thú vị vì sự sáng suốt của người cha quá hiểu con mình, hiểu rõ mọi ngóc ngách của cuộc đời.

Trần lão gia có vẻ đẹp hoàn mỹ của người đàn ông chính chắn, cười đã đẹp, khóc càng đẹp, giận càng đẹp. Nụ cười đẹp vì đó là hạnh phúc của một người lương thiện. Nước mắt đẹp vì tình cảm chứa chan cao thượng. Cơn giận đẹp vì đó là sự bất bình của một người chính trực, không chấp nhận mọi trò gian trá thấp hèn.

Nhạc chuyển

Một thương gia khác, một kẻ buôn lậu muối, là mặt hàng cấm do nhà nước độc quyền mua bán vào thời…cạo đầu giốc tóc. Đây là một vai diễn khó khoe nhan sắc, cũng không thể khoe võ công, chỉ còn một cứu cánh duy nhất là tài diễn xuất. Vương Chính Vân dám nghĩ dám làm, quyết tâm khai thác những cánh đồng muối ở Tứ Xuyên để làm giàu chính đáng. Cảnh ông cuộn bím tóc xắn tay áo tự mình tiến hành quy trình làm muối thật ấn tượng, đây không phải là một ông chủ giàu sang nuôi nhiều kẻ hầu người hạ, còn mình ngồi mát ăn bát vàng, không làm động móng tay mà là một người cầu thị, không ngại gian khó để xây dựng cơ nghiệp.

Ông đã trải qua nhiều thăng trầm, em trai ông bị xử trảm vì vận chuyển muối lậu, bản thân ông phải ngồi tù, nhưng cuối cùng đã đạt được đỉnh cao danh vọng, được làm quan. Cũng vẫn khóe mắt liếc như dao cau, nhưng Vương Chính Vân hoàn toàn khác Mục Sinh, càng khác xa hình tượng Triệu Khuông Dẫn là vai mới diễn trước đó vài tháng, Chính Vân mưu tính, thận trọng, nhẫn nhục và kiên trì pha chút bỗ bã của giới thương nhân, khiến vai diễn này có nét lạ so với các nhân vật khác của Hào ca.

Nhạc

4 nhân vật
4 hóa thân
4 số phận
Khác nhau đấy, nhưng được chọn lọc trong khoảnh khắc có nét tương đồng
Đó là khoảnh khắc khi họ bộc lộ cao trào tính cách của mình. Nói dễ hiểu hơn, lúc họ nổi giận. Dễ thấy hơn nữa, lúc họ…đập đồ.

Từ Chấn Phong đá cái ghế coi gọn bân, quày quả bỏ đi và có lẽ đây là lần đầu tiên anh dám cãi lại mẹ, lần đầu tiên to tiếng với người vợ mà anh rất yêu thương trân trọng. Lạ thay người chống lại tư tưởng đa thê không phải là những phụ nữ nạn nhân trực tiếp của kiếp chung chồng, mà là người chồng, vốn thói đời thường cho có vợ nhiều là sướng! Vậy mà anh đau khổ nói: “Các người không hiểu tôi, không nghĩ đến cảm nhận của tôi” để giữ lòng chung thủy với vợ. Cái giận của anh đáng yêu quá và cú đá ghế cũng chính xác thật!

Triệu Khuông Dẫn với bộ cước dũng mãnh và đường gươm đẹp mắt tung hoành trong cơn giận chính nghĩa, quét sạch đám tham quan ô lại coi thật sướng mắt. Hoàng đế Đại Tống bất ngờ ném chén rượu xuống đất hẹn ngày chiến thắng khiến tướng sĩ vừa kinh sợ vừa cảm động. Trước sự tin cậy của vua như thế, ai mà không hết lòng hết dạ xông pha trận mạc, dầu có da ngựa bọc thây cũng không tiếc. Cơn giận của Hoàng đế không khiến ngài mất khôn mà càng khiến tầm vóc ngài vĩ đại hơn khi can đảm dám làm dám chịu, vỗ ngực bảo các tướng kết nghĩa: “Ở đây không có người ngoài, ai muốn giết trẫm cứ nhắm vào đây!” và ngài đã thắng, đã thu phục được lòng người.

Trần Mục Sinh đập cái chén vì quá giận và thất vọng đối với đứa con mà ông hết lòng lo lắng, vun đắp mong sớm thành tài. Tấm lưng vững chãi oằn xuống, tay chống xuống ghế như bám lấy điểm tựa để không ngã gục là biểu hiện cách thương con của một người cha, thật nghiêm khắc nhưng sâu đậm.

Vương Chính Vân cũng đập bể cái chén vì bực tức sự dèm pha của người vợ đối với các thê thiếp khác. Chi tiết này được đưa vào tính cách của Chính Vân để cho thấy nếp sống năm thê bảy thiếp của các thương gia giàu có ngày xưa, càng đa mang càng lắm lụy phiền. Dù bên ngoài họ có lắm tiền nhiều bạc, có thế lực, có địa vị, nhưng chưa hẳn những điều đó mang đến hạnh phúc thật sự.

Nhìn kỹ lại, vẫn là ánh mắt đó, làn môi đó. Nhưng thật ngạc nhiên vì cách biểu hiện tinh tế và khác biệt của từng vai diễn. Điều mình không ngừng ngạc nhiên và khâm phục trong cách diễn của Hào ca là anh luôn biết chọn điểm dừng vừa đủ cho từng cái nhìn, từng nụ cười, nét trăn trở để Chấn Phong khác Mục Sinh, Khuông Dẫn không phải là Chính Vân. Không biết khi nghiên cứu vai diễn anh có…soi gương để tập hay không?
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 9:49 am

Bài của Bầu trời màu xám:



Chàng ngồi tĩnh lặng bên mộ nhị thúc người , bên dòng nước hồ thu thăm thẳm
Dòng nước thu ẩn chứa tâm tư bí ẩn như ánh mắt ai oán của chàng khi cầm trên tay cây sáo , cất tiếng nhạc trầm tư ...
Chàng thổi nên khúc sáo bi thương , não lòng , đầy đau đớn , ăn năn ...

Ngày xưa , chàng là kiếm khách , đôi tay dùng thanh Phi Vân kiếm tạo dựng tên tuổi riêng
Đôi tay vẽ nên những đường kiếm hào hoa , hoàn hảo
Đôi tay dẫn bước chân chàng đi khắp nhân gian

Ngày xưa , chàng là sáo thủ , đôi tay dùng cây sáo trên tay thổi những điệu sáo du dương
Đôi tay cất tiếng nhạc mê mẩn lòng người
Đôi tay dẫn lòng chàng đi khắp nhân gian ...

Hôm nay , chàng vẫn là kiếm khách
Hôm nay , chàng vẫn là sáo thủ
Nhưng ... ngày mai đôi tay này không thể cầm kiếm , không thể thổi sáo
Quá khứ oai hùng của kiếm khách sẽ khép lại sau lưng

Nhưng hiện tại , lúc này , chàng sẽ cất tiếng sáo của mình để nhị thúc chàng nghe ... một lần cuối ...

Có đau không ?
Chàng ôm cây sáo , ngồi bên mộ người đã khuất núi mà tim như quặn thắt

Bao năm phiêu bạt đê lại nỗi thương nhớ cho người thân , khi trở về , cái chàng đem lại cho họ chỉ là đau xót
Chàng không cố tâm , chàng không chủ ý , nhưng sự thật chính chàng là kẻ gián tiếp hại nhị thúc chết

Bao năm qua , nhị thúc đã yêu thương , che chở , giúp đỡ chàng
Bao năm qua , nhị thúc đã xem chàng như con ruột ...
Bao năm qua , nhị thúc vẫn âm thầm lo lắng , quan tâm chàng

Cái chàng đền đáp ân tình của nhị thúc , chỉ là sự sai lầm khiến người mất mạng
Máu người đã đổ , mộ người đã đắp , nước mắt hay sự ăn năn thì có bù đắp được gì đâu ?

Chàng đau đớn , chàng cắn rứt , chàng khổ tâm , bi thương
Chàng dùng tiếng nhạc để nói lên tất cả những điều đó cùng người ...

Cánh tay chàng sẽ tự chặt là để khẳng định nỗi ân hận
Tiếng sáo này là tình cảm chàng dành cho nhị thúc mình

Cánh tay sẽ mất , nhưng tiếng sáo vẫn du dương , xa thẳm ...

Ngày mai , tiếng sáo im bặt , nhường lối cho nỗi đau đớn khôn nguôi
Nhưng bây giờ , hãy để chàng im lặng bên mộ nhị thúc chàng , để tiếng sáo vọng xa ...

Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 10:04 am

Bài của tuanphong_256:



Bắt đầu từ đâu nhỉ, khó quá cả nhà ơi, nhưng mà tình yêu lỡ dành cho Phi vân quá nhiều nên không thể không viết về chàng. Người làm Mv trên chắc cũng vô cùng yêu thích nhân vật Phi vân nên mới có một Mv hay đến thế. Hình ảnh đôi mắt chàng Vân xuất hiện rất nhiều lần trong Mv, đôi mắt ấy đẹp quá mà .

Toàn cảnh Mv là một gam màu trầm, pha chút mờ ảo tựa như bức tranh thủy mặc rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất quyến rũ và gam màu này rất hợp với con người Phi vân với tính cách Phi vân. Mv gói gọn câu chuyện trước lúc Phi vân chặt tay.
Hình ảnh chàng Vân thổi sáo bên hồ, một bên là hồ nước mênh mông rộng lớn tương phản với nó là con người nhỏ bé ( phi vân ) ngồi bên hồ nhưng đồng cảm với nó đó chính là nỗi lòng của chàng, nỗi lòng chàng cũng mênh mang như hồ nước kia. Cảnh vật mùa đông đìu hiu quá , rừng cây trụi lá , tuyết phủ trắng , hồ nước cũng im lìm ...thêm vào đó tiếng sáo của Phi vân làm cho không gian trở nên vắng lặng hơn, đúng là người buồn cảnh có vui đâu bao giờ mà.

Trước đây chàng là anh hùng phiêu bạt bốn phương, hình ảnh chàng cầm đao đại náo Thanh thành thật oai phong, miệng nở nụ cười tự tin và thách thức. Còn bây giờ bên mộ Nhị thúc chàng như đứa con tội lỗi muốn được chuộc lỗi , được tìm lại chút ký ức tốt đẹp của chàng và người đã khuất .

Nhờ một câu nói của Nhị thúc chàng đã có trong tay hai thứ vũ khí . Đao là để hành hiệp trượng nghĩa , Sáo là để lay động lòng người . Mỗi thứ có một sức mạnh riêng của nó, cây đao to tượng trưng cho sức mạnh thân thể, cây sáo nhỏ là sức mạnh tâm hồn hai thứ đó được gắn kết cùng nhau thì thật tuyệt . và chàng đã làm được điều đó , tiếc là một mai thôi sẽ không còn nữa.

Mình rất thích hình ảnh lồng ghép giữa đôi mắt chàng Vân và nước hồ , nhà làm phim đã cố tình cho ta thấy cái tương phản cũng như cái đồng cảm của hai hình ảnh này, rất có ý nghĩa.
Qua hình ảnh của Mv cho ta thấy hết tâm trạng của Phi vân dù chàng không nói lời nào. Nói thật lòng khi xem phim mình quá để ý đến tiếng sáo của Phi vân nên không để ý cảnh vật của phim lúc chàng thổi sáo bên mộ Nhị thúc, bây giờ xem Mv rồi mới thấy, mọi cái rất hợp nhau. Giá mà tôi hiểu được bài hát trong Mv nữa nhỉ nhưng mà có lẽ nó cũng hợp trong cái chỉnh thể này.

Quay lại với hình ảnh đôi mắt chàng Vân, mở đầu MV và kết thúc Mv đều là hình ảnh này..Tại sao nhỉ ? Đôi mắt ấy lúc chứa đầy tự tin, niềm kiêu hãnh nhưng có lúc lại mênh mang cô độc , không có giọt nước mắt nào bởi có lẽ nếu có nó sẻ làm vỡ tan cái bí ẩn trong đôi mắt ấy. Đôi mắt biết nói nhưng không phải nghe bằng tai mà phải bằng tâm hồn mới thấu hết được nó ( Hào ka diễn ánh mắt này quá đỉnh) . Và mình ước gì trong Mv này có thêm nụ cười hạnh phúc của Phi vân lúc cuối phim nữa. Nhưng ý đồ của Người làm Mv này như chúng ta đã xem nên không có nụ cười của chàng lúc đó là phải rồi nên đó là ước muốn riêng mình thôi

Bên mộ Nhị thúc chàng Vân thổi sáo
Khúc sáo bi ai lay động lòng người
Nỗi lòng chàng mênh mông thăm thẳm
Như nước hồ kia thăm thẳm mênh mông
Cả rừng cây cũng im lìm đứng đó
Lắng nghe khúc nhạc hay nỗi lòng chàng Vân ?
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 10:07 am

Bài của Bigbig1028:



Phim: Giang sơn mỹ nhân tình
Nhân vật: Triệu Khuông Dẫn và Hoàng hậu

Vài lời của người viết: Bài viết sẽ không liên quan gì đến nội dung phim, nhân vật trong phim, các mối quan hệ trong phim... Mà chỉ đơn thuần là một chút cảm xúc của người viết về MV (nhiều chi tiết cũng do người viết tự liên tưởng)

Tạm biệt người em yêu...

Thời gian trôi thật nhanh, mới đó mà em và chàng đã kết tóc se duyên mười mấy năm. Trong ngần ấy năm đó, cuộc sống của chúng ta đã trải qua bao thăng trầm. Có những lúc buồn, có lúc lại vui, có cả giận hờn. Có nụ cười và giọt nước mắt... Nhưng vượt qua hết mọi điều là tình thương đong đầy, trọn vẹn. Em thật sự vui và mãn nguyện được là vợ của chàng, em thật sự hạnh phúc. Niềm hạnh phúc đó em luôn cầu ước cho nó là mãi mãi. Song ước muốn cũng chỉ là ước muốn...

Em biết căn bệnh này sẽ mang em ra đi. Rồi đây trên đường đời sẽ chỉ còn mình chàng lẻ bóng.

Gió lạnh, ai sẽ may áo cho chàng?
Hè nóng, ai sẽ nấu cho chàng bát canh sâm giải nhiệt?
Đêm tối, ai sẽ chong đèn chờ chàng quay về từ bàn làm việc?

Ai? Là ai sẽ thay em lo cho chàng từng bữa cơm, giấc ngủ... Từng tách trà, tấm áo?

Em suy cho cùng cũng chỉ là một người phụ nữ ích kỷ. Làm sao em có thể chịu đựng được khi chia sẻ chàng với người con gái khác. Nhưng vì chàng, em chấp nhận.

Chàng đừng giận khi em tự ý cưới thiếp cho chàng. Cô ấy là người tốt và em tin cô ấy sẽ chăm sóc tốt cho chàng khi em ra đi.

Xin chàng hãy cười với em, hãy yêu thương em, hãy ở bên cạnh em trong những ngày cuối này.

Chàng đừng khóc. Nhìn những giọt nước mắt nóng ran đang lăn trên má chàng em sẽ rất đau lòng. Chàng hãy nhìn đi, ngoài trời đẹp biết bao. Em nghe thấy tiếng chim hót, em cảm nhận từng cơn gió vuốt ve đôi má, em nghe mùi hương của nắng...

Kìa! Chàng hãy nhìn đi! Chàng và em đang cười đùa trong nắng sớm, trong tiếng nhạc réo rắc, trong sắc hồng của những cánh hoa đào.

Kìa! Chàng hãy nhìn đi! Chàng và em đang ngồi thưởng nguyệt trong hoa viên. Chàng nhấp từng chén rượu và ngâm thơ, còn em rượu nhấp vừa ướt môi đã ửng hồng đôi má.

Những lúc đó chàng cười thật tươi, thật rạng rỡ. Em yêu nụ cười đó của chàng... Chàng đừng khóc!

Lời thề "Răng long đầu bạc" trong ngày cưới em đã không giữ được. Chàng có tha thứ cho em không? Cuộc sống của em vui nhất là được làm vợ chàng, hạnh phúc nhất là lúc chàng cười và ôm em trong vòng tay, cho em cảm nhận hơi ấm thương yêu của chàng... Vậy là đủ rồi! Em không mong gì hơn.

Em đi đây! Chàng ở lại bình yên nhé! Chàng đừng buồn. Em đi nhưng em sẽ mãi sống, sống trong ký ức và hoài niệm của chàng, trong cả tình yêu của đôi ta. Em tin là thế!

Cám ơn thượng đế đã cho em gặp chàng! Cám ơn vì em đã được làm vợ và được yêu chàng... Và cám ơn chàng đã yêu em!
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 10:09 am

Bài của cecil1712:

Trình Thiết Y - Quách Húc phim Bảo Tiêu: 月儿圆




Huynh đệ Trường Phong tiêu cục


Mình đã xem qua khá nhiều music video clip của phim Bảo Tiêu, trong đó có hai thể loại mình bắt gặp khá nhiều khi các fan làm clip là về tình yêu và về tình huynh đệ. Tình yêu trong phim có rất nhiều đề tài để làm, đặc biệt là các cặp tình nhân như Thiết Y – Thiên Phụng, hay Quách Húc – Thôi Đình. Thế nhưng mình lại đặc biệt thích các MV nói về Thiết Y và Quách Húc, nhất là các MV nói về tình huynh đệ của hai người, rất khắng khít tuy không cùng huyết thống. Tuy vậy, MV 月儿圆 lại nằm ngoài danh sách yêu thích của mình về những MV Thiết Y và Quách Húc của phim.

Về hình ảnh, chọn lọc khá tốt và khéo léo lồng vào clip hình ảnh của Quách Húc và Thiết Y đan xen nhau, và cả những cảnh hai huynh đệ tâm sự trò chuyện khá hay. Chất lượng clip cũng khá tốt, thêm vào đó là đường viền clip tuy đơn giản nhưng dễ nhìn. Chuyển tiếp giữa các hình ảnh trôi chảy và liền mạch. Nói tóm lại, clip dàn dựng tốt. Tuy nhiên, đây là điểm cộng duy nhất của clip. Hai điểm tiếp theo là lý do chính mình không thích MV này.

Thứ nhất là về nội dung clip. Trong tên bài viết của mình, không phải ngẫu nhiên mình đi in đậm hai chữ “Huynh đệ”. Khi xem phim, mình đặc biệt rất thích tình cảm huynh đệ giữa mọi người trong tiêu cục nói chung, và của Thiết Y và Quách Húc nói riêng. Hai người rất khác nhau, một nhu một cương, một ôn hòa một nóng nảy, một uyển chuyển một cương quyết, chính vì thế khi hai huynh đệ hợp lại chính là một sự kết hợp thật ăn ý và cảm động. Chính vì điều này, đối với mình giữa Thiết Y và Quách Húc là tình huynh đệ gắn bó rất đáng quý trọng. Nhưng khi xem clip này, qua sự chọn lọc và sắp xếp clip, ý nghĩa của Huynh đệ đã bị bóp méo. Khi coi clip, mình cảm thấy khá khó chịu khi, có vẻ như, người làm clip muốn xây dựng Quách Húc và Thiết Y như một cặp… tình nhân

Đây là nhận xét khi mình đứng trên góc nhìn của một người chưa hề xem phim. Thêm vào đó, một yếu tố quan trọng khác kết hợp với nội dung chính là điểm nhấn khiến cho toàn bộ ý nghĩa của MV bị trừ hết điểm hay. Đó chính là điểm thứ hai, là âm nhạc của phim. Tác giả của video clip đã sai lầm khi chọn bài hát 月儿圆 làm nhạc nền cho clip, vì ý nghĩa bài hát hoàn toàn không phù hợp để nêu bật lên tình cảm huynh đệ của Thiết Y và Quách Húc. Bài hát này sẽ rất hay nếu như lồng vào MV của Thiết Y – Thiên Phụng, hay của Quách Húc – Thôi Đình, do vậy đối với Quách Húc và Thiết Y là hoàn toàn không phù hợp. Ý nghĩa bài hát thực chất là một bài tình ca, nói rõ hơn là một bài hát về tình yêu trai gái, do vậy khi lồng vào clip của Thiết Y và Quách Húc có phải là quá vô vị hay không.

Một góp ý nho nhỏ, nếu như mình làm lại clip này, mình sẽ thay đổi phần âm nhạc, và sắp xếp cho tiết tấu clip nhanh lên. Như vậy sẽ thể hiện được tinh thần của huynh đệ Trường Phong tiêu cục: gắn kết đồng tâm.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 10:12 am

Bài của Bigbig1028:

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 DSC060051

Đây là MV tôi xem lại nhiều nhất trong 6 MV. Những thứ còn đọng lại về MV luôn là trăng, hai người đàn ông, rượu, nụ cười, giận hờn. Và đây cũng là MV tôi muốn viết nhất.

Và không biết bao nhiêu lần tôi cầm viết lên, ngồi vào bàn... Nhưng tờ giấy vẫn trắng tinh. Cảm xúc miên man là thế, vậy mà...

Không dám nhận là một người giỏi viết lách, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Thế mà tôi không biết viết cái gì cả. MV là tôi rối.

Tôi tự hỏi.

Điều MV muốn đề cập là gì? Nội dung? Chủ đề? Tôi không phân định được!

Liệu đó là tình cảm gia đình? Tình bạn bè huynh đệ? Hay... Là tình yêu?

Hai người đàn ông. Một bản nhạc. Những lát cắt, tình tiết... Tôi thật sự phân vân.

Tôi chưa xem phim Bảo tiêu nên có lẽ bị rối vì không hiểu nội dung? Hay do MV đã không thực sự truyền tải được điều muốn nói?

Hai người đàn ông và quan hệ của họ.

Tình cảm gia đình? Không! Đó không phải là tình cảm gia đình. Giữa họ tôi không thấy mối dây liên kết nào.

Tình bạn? Có lẽ! Giữa họ thực sự có tình bạn, tình huynh đệ. Vậy mà tôi có cảm giác có gì đó hơn là tình bạn. Tình tiết, ánh mắt, sự giận hờn có gì đó gần với tình yêu.

Vậy tình yêu? Cũng không thể. Vẫn thiếu một chút gì đó. Thiếu một thứ mà tôi không thể diễn tả.

Vâng! Tôi bị rối trong việc phân định giữa họ là tình bạn hay tình yêu. Tình cảm đó gần với tình yêu nhưng chưa tới mức là tình yêu.

Tôi đoán họ là huynh đệ kết nghĩa. Tôi tìm hiểu và đúng như vậy. Song giá như tình tiết được chọn lọc và lồng ghép khác đi, mạch MV khác đi... Thì có lẽ tình bạn, tình huynh đệ giữa họ sẽ được khắc họa rõ nét hơn.

Tôi thích hình ảnh trăng lồng vào đoạn Mv. Trăng tròn, trăng khuyết, rồi trăng lại tròn. Trăng tròn là bình yên, là vui vẻ, là hạnh phúc. Trăng khuyết là buồn, là giận, là hiểu lầm. Trăng lại tròn là mọi chuyện đã qua. Hình ảnh rất hay để thể hiện mối quan hệ đẹp nhưng nhiều sóng gió và thăng trầm. Nhưng như đã nói, với tình tiết như Mv mà lại lồng hình ảnh này làm cho người xem liên tưởng đến tình yê đôi lứa nhiều hơn. Hay cách riêng là tôi liên tưởng như thế.

Về nhạc thì cũng hơi không phù hợp. Tôi không biết tiếng hoa, không hiểu nội dung. Nhưng tôi hay nghe nhạc hoa. Tôi nghĩ có nhiều bài tiết tấu mạnh và dồn đập sẽ thích hợp trong việc thể hiện tình huynh đệ giữa hai người đàn ông hiệp nghĩa như Thiết Y và Quách Húc hơn.

MV là một đoạn phim thu nhỏ, một cậu chuyện ngắn có nội dung. Việc chọn tình tiết, lồng hình ảnh, lồng nhạc là rất quan trọng để truyền tải nội dung mà tác giả muốn nói đến. Chỉ cần sắp xếp, lồng nhạc... Khác đi một chút sẽ làm người xem bị rối. Vì cơ bản MV thường không lời, người xem đoán nội dung qua những lát cắt và âm nhạc.

Và với ý kiến chủ quan. Mọi người có thể có cảm nhận khác. Tối muốn nhấn mạnh đây chỉ là cảm nhận của cá nhân. MV này chưa thành công trong việc truyền tải nội dung cần nói đến. Nó làm tôi mơ hồ trong việc phân định như bức tranh sương mù làm bạn không nhìn thấy rõ mọi việc...
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 10:13 am

Bài của BCmania:

Thiết Y & Thiên Phụng trong Bảo Tiêu

… một cặp đôi đã khiến người xem rơi không ít lệ và tốn không ít giấy mực …

… để tiếc nuối cho đôi uyên ương có duyên mà không phận …
… để trách móc biên kịch sao nỡ khiến sắt cầm lỗi nhịp …
… để hy vọng về một ngày tương phùng, dẫu rằng hy vọng thật mong manh …

Thiết Y & Thiên Phụng

… chỉ trong một MV thì khó mà nói hết …

… tình ý triền miên …
… duyên nợ trái ngang …
… sầu hận ngút ngàn …


Trong sân tiêu cục, Thiết Y luyện võ. Thiết côn vung, quét, đập, xoay, khí phách nam nhi ngời ngời trong từng động tác.

Trước hiên nhà, Thiên Phụng chơi đu, Thiết Y đứng phía sau, nhẹ nhàng đẩy cho đu bay cao và cũng sẵn sàng đỡ nếu chẳng may người trên đu té xuống.

Đường dài rong ruổi, hai người một ngựa, Thiên Phụng tựa đầu vào lưng Thiết Y, nụ cười rạng rỡ, ánh mắt long lanh.

Sau bao sóng gió, uyên ương tái ngộ, Thiết Y dang tay đón lấy Thiên Phụng, vòng tay ấm áp, bờ vai vững vàng.

Lần đầu tiên Thiết Y nấu cháo, mùi tuy khét nghẹt nhưng vị thì rất ngọt ngào.

Lần đầu tiên Thiết Y quỳ gối, bao danh dự của tráng sĩ đã bị vứt bỏ chỉ vì một bóng hồng.

Giữa rừng gặp mưa, người thì lạnh run mà sao nụ cười lại tươi làm vậy.

Thiết Y & Thiên Phụng

Ta không hối hận, kiếp này ta đã yêu người
Ta không hối hận, kiếp này người đã yêu ta
Đừng quay đầu, thề xưa đừng nhớ
Duyên hết rồi, người chớ luyến lưu
Còn gì đây để ta vương vấn
Chút tình này người đã trao ta


Từng câu từng chữ trong lời hát hệt như tâm sự của Thiết Y và Thiên Phụng, ngậm ngùi lắm, xót xa lắm, nhưng vẫn không thể nào quyết định khác hơn. Chỉ còn biết trách Nguyệt lão trớ trêu.
Về Đầu Trang Go down
Minhlan

Minhlan


Tổng số bài gửi : 126
Join date : 15/05/2011
Age : 35

Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitimeFri May 20, 2011 10:22 am

Bài của Bigbig1028:

Phim: Tham vọng giàu sang

Xin gởi một lời yêu thương


Tôi yêu mưa. Tôi yêu những giọt mưa, những giọt mưa như trút bỏ đi lớp bụi bẩn của trời đất, trút bỏ đi cả lớp sương mù trong lòng người. Và tôi yêu mưa vì mưa đem đến cho tôi thật nhiều cảm xúc. Sáng nay, trời lại mưa. Tôi ngồi dậy và viết, tôi muốn nắm bắt trọn cảm xúc của mình.

Còn nhớ, một ngày mưa cuối tháng 6 (lại là một ngày mưa). Tôi đã cảm thấy ấm áp thế nào trước tình cảm của một người cha. Người cha đó luôn là chỗ dựa, luôn là bàn tay đặt trên vai khi đứa con riêng của vợ gặp khó khăn. Người cha đó đã trao ban một tình thương chân thành. Và nhờ tình thương đó, đứa con kia đã tìm thấy ánh sáng của cuộc đời và đi theo con đường ngay thẳng…Và người cha đó, không chỉ làm đứa con thấy anh sáng mà ngay cả tôi cũng thêm niềm tin vào tình thương trong cuộc sống.

Cách đây ít lâu, tôi lại lặng người đi và cố giấu giọt nước mắt của mình trước một tấm lòng bao dung, vị tha của một người đàn ông, một người chồng, một người cha… Người đã cho tôi thấy thế nào là “mỹ đức lớn nhất của đời người là tha thứ” và thế nào là “sự bao dung, là tình thương của một người cha”…

Hơn 20 năm nuôi con, yêu thương con hết mực để đến một ngày Trần Mục Sinh phát hiện ra Thiên Hùng không phải là con ruột của mình. Đứa con máu mủ của Người bấy lâu chỉ là người ăn kẻ ở trong nhà. Người cũng là con người, có quyền tức giận, có quyền ích kỷ chứ. Thế nhưng Người lại tha thứ và bao dung. Tha thứ cho kẻ gây ra lỗi lầm đó và bao dung cho đứa con không chảy cùng dòng máu với mình. Dù biết sự thật, dù Thiên Hùng chỉ là một thanh niên ăn chơi, hư hỏng, dù con của Người phải sống trong khổ cực, dù sống hơn 20 năm trong giả dối nhưng người vẫn yêu thương, vẫn ban tặng một tình yêu chân thành ấm áp.

Tôi thật sự ngưỡng mộ Người, ngưỡng mộ tấm lòng của Người. Con riêng, con ruột, con nuôi có còn quan trọng, điều quan trọng là tình thương, là yêu thương. Nhìn vào sâu thẳm trong mắt người, tôi thực sự cảm nhận được tình yêu... Tôi không có dịp để biết đoạn kết cho câu chuyện đó nhưng tôi tin “trái tim sẽ đến được với trái tim”, “yêu thương sẽ được đền đáp bằng yêu thương”. Rồi một ngày, Thiên Hùng sẽ nhận ra tấm lòng của người và trở về, trở về trong vòng tay ấm áp của Người…

Khi viết những dòng này, khi nhớ về Người, tôi lại nghĩ về ba của mình. Ba tôi đã già rồi, tóc đã gần như trắng hết, gương mặt đã quá nhiều nếp nhăn, lưng đã còng xuống ít nhiều… Hàng ngày ba vẫn làm việc cực nhọc dưới ánh nắng gay gắt. Vậy mà chỉ ở nhà vài hôm thôi là ba lại nhớ đến công việc. Ba tôi, người cả đời chỉ biết làm ăn lo cho vợ, cho con. Ba không phải là người dễ thể hiện cảm xúc. Ba chưa bao giờ nói lời yêu với chúng tôi, ba cũng không phải là người ngồi túc trực bên giường khi chúng tôi bị bệnh. Nhưng tôi biết ba rất thương chúng tôi , ba lo lắng khi chúng tôi đi xa, ba luôn là người bảo mẹ vào Sài Gòn khi biết chúng tôi bị ốm, ba luôn âm thầm, im lặng chứng kiến chúng tôi khôn lớn…. Tình thương của ba cũng như những người cha khác, không thể thấy bằng mắt, nghe bằng tai mà phải cảm nhận bằng cả trái tim…

Mưa bây giờ chỉ còn là những giọt tí tách ngoài hiên…tí tách…. Bất chợt một tiếng tách nhẹ khẽ vang từ trang giấy, dòng chữ trên trang giấy nhòe đi… mắt tôi cũng nhòe đi…

Xin gởi cho ba tôi, cho tất cả những bậc làm cha luôn quan tâm, lo lắng, chăm sóc, theo dõi con mình ngày đêm một lời cám ơn sâu sắc và một lời yêu thương chân thành từ tận đáy lòng…

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010   Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010 - Page 2 I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Các bài cảm nhận từ Gameshow Hào ca và những người bạn 2010
Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
 Similar topics
-
» [2014] Người đàn ông của Tú Tú
» Cảm nhận về Hào ca
» Cảm nhận tháng 6(1/6 đến 25/6)
» Cảm nhận từ phim của Hào ca
» Các bài cảm nhận đã đăng trên DAN

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Howie Huang Huỳnh Văn Hào  :: Kho báu Hào môn :: Văn phòng tứ bửu (cảm nhận)-
Chuyển đến