GIÁNG HƯƠNG (Ngâm) Xin chào người khách trần gian
Hãy theo ánh lửa tìm sang động đào.
TỪ THỨC Mẫu đơn ngày ấy đây sao?
Bàng hoàng hội ngộ khác nào chiêm bao.
GIÁNG HƯƠNG (Nói) Nơi đây là ngọn núi của em
NHẠC Nổi trôi như cánh mây trên trời
Em đưa con thuyền đến giao duyên
Vì hàm ơn cứu nguy ngày xưa
Mời ân nhân về đây tương phùng.
TỪ THỨCĐất ánh vàng, tỏa muôn hào quang
Tiếng hót mừng của chim hồn nhiên
Trời bình yên chiếu trên ngàn hoa
Là nơi đâu mà như non Bồng.
GIÁNG HƯƠNG Cái núi này vốn tên Bồng Lai
Bởi khách trần có duyên cùng em
Lòng nàng tiên Giáng Hương nào quên
Nguyền đền ơn đức ai cao dày
Sống bên nhau sắc son muôn đời
Và mãi thanh xuân chẳng bao giờ già.
TỪ THỨC LONG THANH Ta tìm khắp nơi, vẫn không ngờ đến
Đi vào tiên giới sánh đôi bên nàng
Nhưng tấm thân nhân gian nặng oằn
E rằng không xứng tiên nữ đoái thương gây nhiều buồn phiền.
GIÁNG HƯƠNG Cung vàng đang đón mời ai, sống trong an nhàn
Đây gác Quỳnh Hư, ngói lưu ly vàng
Mình sánh vai và say men nồng, rồi lãng quên trần gian
Và tháng năm dài êm đềm vui sống muôn ngàn xuân không già
TỪ THỨC(Nói) Nghe nói nơi đây chỉ ăn quả đào tiên phải không?
GIÁNG HƯƠNGKhông chỉ đào tiên mà ngàn muôn cao lương mỹ vị chỉ cần em vẫy tay là tất cả đều hiển hiện. (Vẫy tay làm phép) Đây em mời chàng chén rượu quỳnh tương.
DUYÊN THỦY NGƯ Nâng tửu bôi, kính dâng chúa xuân lòng ta.
TỪ THỨCNày bến đào nguyên nhờ gió gieo hương trầm.
GIÁNG HƯƠNG Tay trao tình tứ, dám xin ai đoái thương hoa vàng
Mai liễu nương cội tùng, quyến luyến không xa.
TỪ THỨC Thương nhớ xuân, chờ mưa trốn mây xuống trần
Say nồng say men thắm, dìu bước ta lên trời
GIÁNG HƯƠNGĐêm nay trời đất, kết giao nhau lứa đôi sum vầy
TỪ THỨCTa uống cho quên sầu, túy lúy trong hoa.
TỪ THỨC(Ngâm) Quỳnh tương nhắp cạn chén tình
Nghê Thường biến hiện bóng hình tiên nga.
GIÁNG HƯƠNG Cớ sao đang buổi tiệc hoa
Mắt ai chợt đọng sương pha bồi hồi?
TỪ THỨCGiáng Hương ơi, ta muốn hỏi
NHẠC
Rằng nơi cõi tiên, không cần gian khó
Gấm hoa giăng muôn nơi. Luôn no ấm an lành?
GIÁNG HƯƠNGTiên trời thần thông, chẳng lo tuôn mồ hôi.
TỪ THỨCSống trọn đời mình, không cần tương cứu
Sẻ chia bao buồn vui, cho người gần người?
GIÁNG HƯƠNG Chẳng ai buồn đau, đâu cần chàng giúp
Trầm luân thế gian, nay đà xa khuất
Nên quên đi là hơn, nhắc chi dương trần?
TỪ THỨCThương người nhân gian, nắng mưa trên đồng sâu
Lao nhọc hàng ngày, nên hạt gạo thơm
Kiếp nhân sinh bọt bèo, nên cùng đồng lòng
Giúp nhau tựa nương, sống tròn một đời.
GIÁNG HƯƠNG(Nói) Em biết chàng thuở nhỏ mồ côi, nhờ xóm làng đùm bọc mới học hành đỗ đạt như ngày
THÔNG MAINay. Vinh hiển làm quan đương triều
Thanh liêm cần chánh vì dân, ra đồng đắp đê đêm ngày
Trời cao, ban ân truyền phán về nơi non Bồng
Bên em chàng hóa thành tiên, không còn vấn vương tơ trần.
TỪ THỨC Nhưng vì ta sống cho muôn người, mà trời xanh rủ lòng thương
Nếu nay lười biếng cầu nhàn, còn đâu phước xưa vun bồi
Đời trai mình nên thỏa câu tang bồng.
GIÁNG HƯƠNG Sao quân tử cứ phân vân hoài, cho thiếp đau lòng
Tình yêu kết hoa chờ ai, chớ nên nghi ngờ.
TỪ THỨCHay là em xuống trần vui sống cùng với ta
Dầu mái tranh quê nghèo
Nhưng thắm tình thân xóm thôn chan hòa.
GIÁNG HƯƠNG(Nói) Không, em không thể rời Bồng Lai. Chàng ơi, trường sinh bất tử là ước mơ của bao
THẬP NHỊ LANG CANgười. Không tiếc công tìm ra phương thuốc
Dù quân vương cũng lo âu ngày ly trần
Nay có duyên lên non Bồng nỡ đâu xa rời.
TỪ THỨCThương mến nàng, mong muốn cùng
Trao ước thề muôn đời không phai
Còn quê hương, dám đâu sướng vui riêng mình
Chân bước đi trong tim còn luôn vương tóc tơ
Xin kiếu lui, ta quay về đôi ngày
Cùng thân quyến chia tay, ta tìm em.
GIÁNG HƯƠNG (Nói) Chàng ơi, góc biển chân trời, làm sao trùng phùng?
TỪ THỨCDù chân trời góc biển đi nữa ta sẽ tìm lại được nàng.
GIÁNG HƯƠNG(Ca) Chốn dương trần khác tiên trời. Xin nghĩ suy cho tườngĐừng vội ly tan, sau này hận tiếc.
TỪ THỨCTrả ân đời xong rồi, ta nguyền không hối hận
Sánh uyên ương sắc son sum vầy.
GIÁNG HƯƠNG(Nói) Thiếp mong cùng chàng hát khúc giao hòa, ai ngờ bài ca tặng chàng lại là bài ly biệt.
ĐUÔI THÚY KIỀU Hát tình ca, nhớ người đi
Tiếc cho tóc tơ ngày nay xa cách
Không bờ bãi xa, ngăn anh hồi loan
Suối đào khóc sầu, tiễn ai lên đường phiêu du.
TỪ THỨCGiờ chia ly, nhìn hoa rơi
Sầu thương nói không sao hết lời người ơi hỡi người
Nàng ơi nên lau mắt sầu, ngày sau chắp cánh tung bay
Cùng vui say bên hoa bướm rót trao chén thơm quỳnh tương.
GIÁNG HƯƠNGMối hờn oan, khó thành câu
Đến chi để phân lìa trong nhung nhớ
Em tìm chốn nao ân tình như là chàng.
TƯ THỨC Nếu là sắt cầm, chắc ta sẽ còn tương tri.
GIÁNG HƯƠNG(Nói) Thiếp xin trao chàng bức thư lụa này về đến trần gian hãy đọc, còn bây giờ hãy lên cỗ xe mây về lại làng xưa.
TỪ THỨC(Xe mây đưa Từ Thức đi) Thư nàng ta hãy đọc xem.
Tám mươi năm lẻ, thuở nào
Có chàng Từ Thức đi vào Bồng lai
Trở về không gặp một ai
Duyên tiên cũng hết, hận đày khôn nguôi
(Nói) Giáng Hương! Thì ra đây là lời vĩnh biệt!
SẦU OANChốn quê nhà đã bao đời. Dấu chân người chìm mờ xa xôi
Lòng người sao trớ trêu. Cảnh tiên mơ về phàm trần
Phàm trần ta mơ nơi thần tiên, lạc lối xưa mơ hồ à a
Giáng Hương nàng, ở phương nào, biết đâu tìm người tình chung
Khóc than hoài hận sầu thiên thu.
Link down nhạc về nghe nè:
http://www.mediafire.com/?tz2rymwmtt1